Chương trước
Chương sau
- Không lẽ . . .
Cổ tay cầm quạt của Mộc Nột Thiên Sách nhẹ run, trong đầu lóe qua một khả năng.
Tặng đấu tâm, hoặc là tặng hoàng kim đấu tâm.
Không thể tặng đấu hồn nhưng đấu tâm, hoàng kim đấu tâm có thể tặng cho. Tuy nhiên điều kiện cực kỳ khắc khe, trong tình huống người trưởng thành chưa đi vào tuổi già tặng đấu tâm cho người thân nhất của mình.
Tặng cho có nguy hiểm, người nhận cũng chịu cái giá cực đắt. Người tặng chỉ sống được ba năm, nếu người nhận bị bài xích thì chết ngay tại chỗ.
Tuy xác xuất ruột thịt tặng đấu tâm thành công cực cao nhưng có ai đang lúc tráng niên sung sức mạo hiểm tặng đấu tâm cho hậu nhân? Người tặng phải chết, người nhận có chín phần trăm xác suất thành công và một phần trăm khả năng chết.
[CHARGE=4]
Đúng vậy! Người Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan run lên nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh, nữ nhân này nhận tặng từ ruột thịt, rất có thể là nhận hoàng kim đấu tâm rồi tự mình đột phá đến cảnh giới đấu hồn.
Hoàng kim đấu tâm? Mộc Nột Thiên Sách híp mắt, trong đầu nhanh chóng lục tìm trong danh sách Chiến Sĩ bình thường Chân Sách hoàng triều có ai tuổi tráng niên có được hoàng kim đấu tâm đột nhiên chết.
Không đúng, không đúng, không đúng, không . . .
Mắt Mộc Nột Thiên Sách trợn to, con ngươi co rút nhìn chằm chằm bóng lưng Cổ Nguyệt Gia Anh. Là nàng? Cổ Nguyệt . . . Cổ Nguyệt . . . Cổ Nguyệt . . .
Thời gian ngắn ngủi, hơn mười tên mã tặc chỉ còn ba người sống sót, số còn lại khó thể tìm ra một cái xác nguyên vẹn.
Càn Kình nhìn chiến trường hai nữ nhân tạo ra, hút ngụm khí lạnh. Đúng là không thể tùy tiện đắc tội nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân có sức chiến đấu cực mạnh.
Khối thịt, trừ bỏ chiến mã sống ra khắp nơi là cục thịt, không có cái xác nào hoàn chỉnh.
- Đoàn mã tặc Thứ Cuồng?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đạp mặt đội trưởng mã tặc độc nhãn, lực lượng hơi mạnh chút đạp bể răng đối phương rớt ra ngoài. Một tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gác lên đầu gối, vẻ mặt du côn nhìn đội trưởng mã tặc độc nhãn.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:
- Không phải vừa rồi ngươi muốn hiếp ta sao? Bây giờ lão nương cho ngươi cơ hội, làm đi!
Mộc Nột Thiên Sách giục ngựa đi tới bên cạnh Càn Kình, nhỏ giọng nói:
- Nữ nhân của ngươi . . . Thật là hào phóng.
Nữ nhân của ta? Càn Kình nhíu mày. Đây là một nữ ma, bị Chân Sách hoàng triều tuyên truyền cực kỳ ác độc, khát uống máu người, đói ăn thịt người, nữ ma hoàng tộc Lộ Tây Pháp. Sau này Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sẽ quay về Ma tộc, cùng với hắn . . .
Càn Kình nhíu chặt mày, trong lòng nổi lên khó chịu. Nghĩ đến Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sẽ rời khỏi mình quay về Ma tộc là Càn Kình thấy cực kỳ khó chịu, có suy nghĩ muốn giữ nàng ở lại.
- Huân Vũ, nói gì vậy?
Cổ Nguyệt Gia Anh lướt qua khe hở các cục thịt chậm rãi bước hướng đội trưởng mã tặc độc nhãn.
- Nam nhân của ngươi ở đằng kia.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngẩng đầu, nghịch ngợm thè lưỡi hướng Càn Kình.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cung kính gật đầu với Cổ Nguyệt Gia Anh, nói:
- Đại tỷ, ta sai rồi.
Cổ Nguyệt Gia Anh kéo một tên mã tặc vứt xuống cạnh đội trưởng mã tặc độc nhãn, loan đao chặt đầu tên đó. Máu phun ra, đầu lăn lông lốc mấy thước, trong mắt tràn ngập nỗi sợ trước khi chết nhìn chằm chằm đội trưởng mã tặc độc nhãn.
Đội trưởng mã tặc độc nhãn đánh rùng mình, cảm thấy có dòng khí nóng chạy dọc người, mùi hôi thối tuôn ra dưới thân.
Người chết? Đội trưởng mã tặc độc nhãn đã thấy nhiều, mới rồi hai nữ đồ tể giết nguyên đoàn mã tặc Thứ Cuồng chỉ còn hai người sống sót.
Nhưng lúc này đây, đội trưởng mã tặc độc nhãn nhìn đầu người bị chặt xuống, trong lòng dâng lên nỗi sợ chưa từng có, chết chóc chưa từng đến gần gã như vậy.
- Hãy nói tình báo đoàn mã tặc Thứ Cuồng ngươi biết.
Biểu tình của Cổ Nguyệt Gia Anh vẫn luôn bình tinh:
- Tại sao xuất hiện ở đây, lực lượng đoàn mã tặc phân bố, tổng bộ ở đâu, hiện tại tổng bộ có lực lượng gì?
Càn Kình nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh, trong lòng dâng lên thê lương, cảm giác đau lòng. Nữ nhân này cực kỳ bình tĩnh, rất trầm lặng, vì sao khi Càn Kình thấy Cổ Nguyệt Gia Anh vung loan đao như nghe tiếng nàng khóc?
Rõ ràng Cổ Nguyệt Gia Anh chỉ đứng đó nhưng Càn Kình như nghe thấy nàng đang khóc. Hơi thở, hơi thở của Cổ Nguyệt Gia Anh đang đau buồn, khi nàng sử dụng lực lượng sát phạt thì tràn ngập thê lương, khiến người đau lòng.
Buổi tối tái ngoại như nguyệt như ngân, đặc biệt rét lạnh. Côn trùng không kêu nữa, cuồng phong tiếp tục gào thét phát ra tiếng gầm. Chỉ có ngọn lửa lắc lư trong gió mạnh phát ra tiếng tí tách chiếu sáng tỏ trại mã tặc không quá rộng lớn.
Người mã tặc trùm giáp da dày, đứng trên đài gỗ nhìn xa, hai tay xoa nhau miệng hít hà thở vào lòng bàn tay. Mã tặc đi qua đi lại trong phạm vi hẹp, thường ngẩng đầu nhìn tình huống xung quanh.
Cuồng phong lại rít gào, thổi mũ da trên đầu mã tặc cuốn lên. Mã tặc đè mũ da xuống, bản năng nhìn phía xa. Một mũi tên nhọn nhanh chóng phóng to trong con ngươi, mã tặc muốn hét to nhưng tên bắn thủng cổ họng đinh gã vào cọc gỗ.
Máu từ thân tên chậm rãi chảy xuống dính vào tên đen, thấm ướt chúng nỏ rồi từng giọt nhỏ xuống đất. Gió thổi mạnh đập vào cột gỗ.
Máu từ miệng mã tặc há to trào ra ngoài, mắt gã ngơ ngác nhìn sâu trong bóng đêm tái ngoại muốn tìm hiểu mũi tên lạnh băng bay ra từ đâu, vì sao mũi tên nhanh như vậy nhưng không có chút tiếng gió rít.
Nếu không phải mã tặc vô tình nhìn thấy thì có lẽ khi trở về vòng tay Tinh Thần gã cũng không thể nói cho thần Tinh Thần biết mình chết như thế nào.
Mũi tên thật đáng sợ . . .
Suy nghĩ cuối cùng xẹt qua trong đầu mã tặc, mắt chậm rãi khép, người dần mềm xuống. Chỉ có mũi tên mạnh mẽ đinh người mã tặc cứng còng trên cọc gỗ.
Mũi tên . . . Quá đáng sợ. Thiết Nam đứng sau lưng Càn Kình cách gần ngàn thước, gió mạnh rít gào đừng nói là bắn ra một mũi tên, dù ném gạch cũng sẽ bị gió thổi lệch đường. Cố tình tên nhọn trước mắt không bị ảnh hưởng quỹ tích bay.
Gia tộc Nghệ Vũ? Mộc Nột Thiên Sách nhẹ lắc đầu. Mũi tên này nhìn khá giống gia tộc Thần Xạ nhưng có chút khác, trong đó xen lẫn thuật bắn gia tộc huyết mạch Tử Văn Man tộc, nhưng người bắn tên lại là Chiến Sĩ bình thường trăm phần trăm.
Không lẽ Càn Kình cũng có thiên phú về thuật bắn? Mộc Nột Thiên Sách đánh giá Càn Kình từ trên xuống dưới. Đây là thuật bắn Càn Kình tự sáng tạo, trùng hợp hơi giống với thuật bắn hai gia tộc?
Càn Kình nhìn cường cung trong tay, lắc đầu. Cây cung này đã không đủ dùng, cần thời gian rèn lại một cây cung khác, cây cung đặc biệt thuộc về chính hắn.
- Còn xem?
Càn Kình cất cường cung, khom lưng tiến nhanh tới trước, ngoái đầu nói nhỏ với mấy người Mộc Nột Thiên Sách.
- Nên hành động.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hớn hở theo sau Càn Kình, cảm giác bạn tay bị người bắt lấy. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngoái đầu, nghi hoặc nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh, tại sao Cổ Nguyệt Gia Anh muốn nàng giảm tốc độ đột kích?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.