Chương trước
Chương sau
- Đây . . . Đây là . . .
Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan nắm Trảm Mã Đao, ngây người. Dù là độ rộng đao phong hay chiều dài thân đao đều trên Trảm Thiên của Hồng Triết Linh Quan, phẩm cấp cao không biên giới.
- Ta tự mình chế tạo.
Càn Kình chỉ Trảm Mã Đao, nói:
- Tốt hơn song đao của ngươi một chút.
Một chút? Hồng Triết Linh Quan suýt cắn lưỡi. Đây đã là đấu binh đỉnh giai! Tuy độ cứng đấu binh bát, cửu, thập giai ngang nhau nhưng khai thông đấu khí và những mặt khác có chênh lệch rất lớn. Hai Chiến Sĩ thực lực ngang nhau đối chiến bình thường đấu binh sẽ quyết định thắng bại cuối cùng.
[CHARGE=4]
Mộc Nột Thiên Sách phẩy quạt, vẻ mặt tò mò tới gần Trảm Mã Đao, ngón tay nhẹ búng sống dao. Mộc Nột Thiên Sách tặc lưỡi, gật gù. Đấu binh đỉnh giai? Đừng nói là những Dược Tề Đại Sư trong hoàng gia, dù là Dược Tề Đại Sư trong tổng Công Hội Thiết Tượng cũng phải mất mấy tháng làm ra.
Cái này còn cần nhờ may mắn mới rèn được đấu binh thập giai, sơ sẩy một cái là sẽ trở thành đấu binh cửu giai.
Còn đấu binh trình độ này, đao phong và thân đao rộng nâng cao khó khăn nhiều, khi rèn thì gian na . . .
Mộc Nột Thiên Sách lắc đầu, không suy nghĩ tiếp. Mộc Nột Thiên Sách hơi hiểu tại sao Càn Kình dám nói kết minh với gia tộc Chiến Sĩ Tằng Nhất Thành chứ không phải khách khanh.
Trình độ này tuy chưa hoàn toàn đủ tư cách lọt vào mắt mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch có được thánh khí, nhưng sẽ không gia tộc nào dám xem thường Càn Kình. Cho Càn Kình thânp hạn khách khanh cao cấp hay vị trí phó gia chủ danh dự cũng không khó.
- Ngươi thật sự có thể rèn ra đao như vậy?
Hồng Triết Linh Quan vẫn không thể tin Càn Kình có thể rèn ra đấu binh trình độ này. Nếu đổi lại là lão nhân râu tóc bạc phơ thì Hồng Triết Linh Quan sẽ không nghi ngờ, nhưng tuổi của Càn Kình khiến người quá khó tin.
Càn Kình tìm mấy tờ giấy trong đấu giới cẩn thận bao lại gà nướng chưa ăn, bỏ vào đấu giới.
Càn Kình nói:
- Đấu binh của ngươi khai phong lần thứ hai rồi đúng không? Người khai phong hai lần không cùng một người nhưng chắc có chút quan hệ, là sư huynh đệ đúng không?
Hồng Triết Linh Quan bản năng gật đầu, có thể nhìn ra điều đó từ đao? Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan đã xem thường lời đồn, gã nghe nói Càn Kình trở thành hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, vốn towngr Hồng Lưu Chiến Bảo và Công Hội Thiết Tượng có giao dịch âm thầm gì khiến Càn Kình tạm thời làm hội trưởng mấy ngày. Bây giờ xem ra . . .
Đêm đó Càn Kình và Vân Tinh Huy Thăng không hợp tác diễn kịch.
Hồng Triết Linh Quan trả Trảm Mã Đao cho Càn Kình, nói:
- Kết minh thì hơi khó, nhưng cho khách khanh cao cấp . . .
- Không vội.
Càn Kình cất Trảm Mã Đao, đổ đất dập lửa, nhảy lên ngựa nói:
- Đi, sớm đến tái ngoại.
Chạy đi, chạy đi, chạy đi . . .
Đoàn người không ngừng thúc ngựa chạy đi, chiến mã to khỏe đã bắt đầu xuất hiện vẻ mệt mỏi.
Càn Kình đứng ở biên giới tái ngoại, hít thở không khí cuồng dã đặc biệt, dánh giá Bôn Lưu yếu tắc phồn hoa trong tin đồn.
Đồn rằng mỗi ngày có thương đội từ các nơi thông hành vào Bôn Lưu yếu tắc, bây giờ đừng nói là thương đội, rất khó thấy một thương nhân. Lối vào cửa thành Bôn Lưu yếu tắc to lớn chỉ có quân nhân tay cầm đao thương.
- Tổ cha nó, đám mã tặc tái ngoại bị điên rồi sao? Mấy ngày nay không thấy một thương nhân!
- Đúng vậy. Muốn kiếm chút tiền riêng cũng không có cơ hội.
- Theo ta thấy đi đề nghị với tướng quân hợp tác mấy yếu tắc xung quanh ra ngoài diệt cướp cho rồi.
- Đúng đấy, xử lý bọn mã tặc kia!
- Xử lý mã tặc? Sao ngươi biết đaya không phải là âm mưu của Ma tộc? Nếu lúc chúng ta tiêu diệt mã tặc bỗng có Ma tộc đột nhiên lao ra đánh bất ngờ hay tập kích yếu tắc chúng ta thì làm sao?
Một quân nhân mặc y phục đội trưởng đá mông mấy binh sĩ, cáu kỉnh mắng:
- Đám đầu heo, vì chút tiền nếu bị Ma tộc phục kích, các ngươi cầm tiên đi hối lộ thần Tinh Thần xem có thả các ngươi khỏi Tinh Thần không?
Mộc Nột Thiên Sách nhẹ gật đầu, ánh mắt khen ngợi đội trưởng. Tái ngoại không phải lần đầu tiên hỗn loạn, lúc trước dù là Ma tộc hay Chân Sách hoàng triều đều làm âm mưu tương tự phục kích quân đội của đối phương. Hai bên đều từng mắc mưu, từ đó đặc biểt cẩn thận với tái ngoại hỗn loạn.
Càn Kình giục ngựa chậm rãi tiến sâu vào tái ngoại.
Càn Kình lạnh nhạt nói:
- Vào tái ngoại hãy chú ý chút.
Binh sĩ đứng gần cửa thành thấy đoàn người Càn Kình, Cổ Nguyệt Gia Anh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Mộc Nột Thiên Sách, Thiết Nam, Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan vào tái ngoại thì liên tục lắc đầu, lại là một đám thanh niên muốn nhân lúc tái ngoại hỗn loạn chạy vào chém đầu mã tặc đổi tiền thưởng. Loại người này cuối cùng hoặc là biến thành mã tặc, không thì bị mã tặc giết. Hiếm hoi có người thật sự giết mã tặc đổi tiền thưởng.
Vị trí biên duyên tái ngoại vẫn yên lặng như ban đầu. Mộc Nột Thiên Sách ngồi trên chiến mã nhẹ phẩy quạt, ngửa đầu, nheo mắt nhìn mặt trời.
Mộc Nột Thiên Sách nói:
- Bạn học Càn Kình, hay chúng ta nghiên cứu làm sao cứu người ngươi muốn cứu đi? Cứ cắm đầu chạy vào không phải cách hay.
Dã Thảo liên tục gật đầu. Đám người đại tỷ bị vây, muốn đi vào trong cứu người rất khó khăn.
Càn Kình ghìm cương ngựa, quay đầu nhìn Mộc Nột Thiên Sách. Nếu bạn học này đã nói vậy thì chắc có cách.
- Ta chỉ nêu đề nghị.
Mộc Nột Thiên Sách nhún vai, cười nói:
- Ta chưa từng ra ý iến, đa số là người ta nêu suy nghĩ, ta thì chọn cách nào tốt nhất.
- Đánh mã tặc.
Càn Kình quay đầu nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh ở bên cạnh lên tiếng.
Càn Kình hỏi lại:
- Đánh mã tặc?
- Ừm!
Cổ Nguyệt Gia Anh nhìn tái ngoại rộng lớn phía xa, nói:
- Chúng ta mất hai nhóm hàng hóa, đây là một cái cớ có thể dọn dẹp mã tặc bốn phía, nói cho các mã tặc chúng ta chỉ vi cầu tài. Nếu phe Hoa Viêm Bất Kiến thật sự cứng đầu như Dã Thảo nói thì không dễ bị Hắc Phong đánh gục, thế thì Hắc Phong sẽ hy vọng có nhiều người gia nhập vào, trợ giúp bọn họ.
Càn Kình hơi hiểu suy nghĩ của Cổ Nguyệt Gia Anh. Dã Thảo phá được vòng vây, gặp nhiều mã tặc lạ mặt chắc là Hắc Phong tạm thời tìm giúp đỡ. Nếu trong lúc đoàn người Càn Kình tìm hàng hóa đánh mã tặc thật giỏi thì Hắc Phong sẽ cho rằng hắn vì cầu tài, sẽ đến thuê.
- Giả trang Dong Binh đoàn được thua?
Độc nhãn của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liếc mọi người, hỏi:
- Các ngươi cảm thấy ai làm đoàn trưởng thì tốt?
Dã Thảo bắt chước Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn mọi người, phát hiện thật khó chọn đoàn trưởng. Tuy Mộc Nột Thiên Sách luôn mỉm cười nhưng phát ra khí chất cao quý. Tuy Càn Kình không có vẻ cao quý nhưng có sự kiên cường. Cổ Nguyệt Gia Anh có phong độ đại khí. Còn Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan nằm trên lưng ngựa ngủ suốt?
Không thể không thừa nhận cho dù Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan ngủ cũng phát ra uy nghiêm người đứng trên.
Còn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy? Dã Thảo lắc đầu. Nữ nhân này đi theo Cổ Nguyệt Gia Anh trông khá ngoan nhưng vẫn phát ra khí chất ngồi trên ngôi cao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.