Thành chủ Lý Đức Ước Khắc khó hiểu nhìn người bên cạnh. Càn Kình đang nói cái gì? Sao đọc một danh sách tài liệu dược tề ra?
Vẻ mặt chuyên gia phát ngôn của Tư Lạc Ngân cứng lại, cơ mặt cứng ngắc, đôi mắt hí ngơ ngác nhìn Càn Kình, ngón tay bản năng đẩy mắt kính đít chai.
Này . . . Này . . . Này sao có thể!
Tư Lạc Ngân ngẩn ngơ nhìn Càn Kình. Tư Lạc Ngân quanh năm ngâm trong phòng dược tề, trên người tàn ngập mùi tài liệu dược tề là bình thường. Ai đứng gần Tư Lạc Ngân liền biết thân phận Dược sư của lão. Nhưng sao tiểu tử này nói trúng hết phương thuốc dược tề mới lão thực nghiệp mấy bữa nay?
Tư Lạc Ngân công tác dược tề nhiều năm, mấy trăm, hàng ngàn mùi vị tài liệu dược tề thấm vào y phục của lão, muốn phân biệt ra?
Tư Lạc Ngân tin tưởng đừng nói là đám vô dụng trong Công Hội Dược Tề, dù là lão cũng không làm được. Tiểu tử này . . . Tiểu tử này chẳng lẽ nhìn lén ta điều phối dược tề mới?
- Người muốn chế tạo dược tề cứng xương mới sao?
Càn Kình nhíu mày nhìn Tư Lạc Ngân, nói:
- Hay muốn tạo dược tề song năng lực? Vừa có xương cứng rắn còn tăng công hiệu sáng mắt?
- Ngươi . . .
Trúng, trúng hết! Tư Lạc Ngân ngơ ngác nhìn Càn Kình. Sao có thể? Suy nghĩ của lão đều bị Càn Kình đoán trúng toàn bộ.
- Mặc kệ người làm loại nào . . .
Càn Kình khẽ thở dài:
- Người hãy mau bỏ thực nghiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226956/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.