Chương trước
Chương sau
Có lẽ bây giờ Càn Kình chưa sánh bằng ba vị phó hội trưởng, hội trưởng đại nhân của tổng công đoàn thợ rèn Thần Đô Chân Sách hoàng triều nhưng nếu chỉ tính cảnh giới rèn thì Càn Kình mạnh nhất.
Trước giờ thợ rèn chỉ chuyên một loại hoặc vài loại, Càn Kình lại là toàn hệ! Không sai! Chân chính toàn hệ!
Cho đến nay giới thợ rèn cho rằng toàn hệ là lựa chọn ngu ngốc, hôm nay khi Càn Kình rèn thỉnh thoảng trích dẫn kinh nghiệm vật khác khi rèn, tu sửa lại Quân Dương kiếm, nhờ đó Vân Tinh Huy Thăng mới biết lão sai hoàn toàn. Cái gọi là nhất nghệ tinh nhất thân vinh suốt đời là sai lầm, bởi vì sự vật gì cũng có liên quan nhau.
Mấy năm nay rất khó tăng cảnh giới rèn, nguyên nhân căn bản nhất là bởi vì truyền thống chuyên một hạng thành trở ngại.
Toàn hệ, có lẽ ban đầu khó tăng tiến nhưng một khi đặt nền móng vững chắc thì tốc độ trthương thành nhanh hơn là chuyên một môn. Đặc biệt lên cảnh giới càng cao thì ưu điểm càng hiện rõ ra.
- Ta đúng là đang gửi lời mời.
Vân Tinh Huy Thăng hồi hộp nhìn Càn Kình, nói:
- Hy vọng người sẽ gia nhập Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu.
- Cái này...
Càn Kình lộ vẻ mặt khó xử nói:
- Vân Tinh đại nhân, không phải ta không muốn tham gia Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu mà vì...
- Sao?
Vân Tinh Huy Thăng vội hỏi:
- Gặp chuyện gì khó khăn sao? Tiểu tử Mộc Quy Vô Tâm không đồng ý? Nếu là vậy thì ta có thể giải quyết giúp ngươi.
Mộc Quy Vô Tâm? Tiểu tử? Càn Kình bật cười. Có lẽ nguyên Vĩnh Lưu thành chỉ mình Vân Tinh Huy Thăng đại nhân là dám gọi Mộc Quy Vô Tâm tiểu tử.
- Không phải vấn đề Hồng Lưu Chiến Bảo.
Càn Kình khó xử thở dài thườn thượt, nói:
- Là vì Lôi Quang Minh. Có lẽ ngươi không biết ta và Lôi gia có mâu thuẫn rất lớn, ta không giấu giếm gì ngài.
Vân Tinh Huy Thăng khen ngợi gật đầu. Vân Tinh Huy Thăng nhìn trúng thanh niên này quả nhiên khác với người thường. Nhiều người khi gặp chuyện đều không dám thừa nhận, hoặc chối từ mãi, không thì nói chuyện lớn thành nhỏ, tóm lại là biểu hiện nhát gan không dám gánh vác.
- Ta giết Lôi Nguyệt Nguyệt, gia chủ của Lôi gia xuống tay với ta bị Lôi Địch đại thúc đánh chết.
Càn Kình nhún vai nói:
- Vài ngày trước Lôi gia còn tìm Lôi Quang Minh đến Hồng Lưu Chiến Bảo tạo áp lực, muốn giết chết ta. Nếu bây giờ ta vào Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu, thuộc hạ trên danh nghĩa của Lôi Quang Minh thì... Ha ha ha ha ha ha! Nếu như ta là Lôi Quang Minh chắc chắn ta sẽ hành chết kẻ thù.
- Thì ra là lo chuyện này.
Vân Tinh Huy Thăng lộ vẻ mặt hiểu ra, bật cười nói:
- Ngươi không cần lo chuyện đó, ta mời ngươi gia nhập Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu không phải làm thành viên mà là hội trưởng.
Cái gì? Biểu tình bình tĩnh của Càn Kình tan vỡ, tin tức này quá giật mình. Vốn khi Càn Kình thấy hội trưởng thợ rèn đại nhân này liền cảm thấy lão không giống Lôi Quang Minh, có hơi thở cuồng nhiệt với rèn.
Chính vì thế Càn Kình mới quyết định bày kiến thức rèn của mình trước mặt Vân Tinh Huy Thăng hội trưởng trợn to mắt nói:. Điệu thấp làm người sẽ vĩnh viễn bị xem thường, sẽ bị rác rưởi không có ánh mắt gây chuyện.
Đối mặt Lôi gia không ngừng công kích, cúi đầu thành thật chịu đánh không phải đạo Chiến Sĩ của Càn Kình. Có cơ hội phản kích thì tuyệt đối không bỏ qua. Vốn Càn Kình chỉ hy vọng khuấy động vị hội trưởng này, để lại ấn tượng khắc sâu, nếu có cơ hội thì thử xem có thể gia nhập Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu làm khách khanh có thân phận siêu nhiên không.
Không ngờ, Càn Kình không ngờ rằng Vân Tinh Huy Thăng đại nhân là người dứt khoát, mở miệng đã trao cái ghế hội trưởng Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu.
Bây giờ người ngồi trên ghế hội trưởng Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu chính là Vân Tinh Huy Thăng đại nhân trước mắt Càn Kình, kéo người vào Công Hội Thiết Tượng rồi nhường luôn ghế hội trưởng?
Cái này... Rốt cuộc Càn Kình đã hiểu tại sao lần đầu gặp Vân Tinh Huy Thăng hắn cảm giác rõ ràng thực lực Chiến Sĩ của lão rất yếu nhưng khí thế cực mạnh.
Danh tác, tuyệt đối là danh tác. Nếu là người khác có lẽ sẽ cho chấp sự hay phó hội trưởng, sau đó hứa ngày sau có cơ hội trở thành hội trưởng. Vân Tinh Huy Thăng thì lôi ghế hội trưởng ra.
- Chỉ cần ngươi là hội trưởng thì Lôi Quang Minh là tuhộc hạ của ngươi.
Vân Tinh Huy Thăng nói thẳng:
- Khi đó hắn chỉ có thể nghe lời ngươi hoặc là rời khỏi Công Hội Thiết Tượng.
Càn Kình cố gắng bình tĩnh cảm xúc. Tuy tương lai Càn Kình sẽ nhận Hồng Lưu Chiến Bảo, cũng nhận Vô Đạo hội của Quân Vô Đạo, hắn đã chuẩn bị tư tưởng quản lý thế lực lớn, nhưng đột nhiên lại có một Công Hội Thiết Tượng vẫn kích thích hắn nhiều.
Mấy thế lực lớn trong Vĩnh Lưu thành lực lượng nào có thể xem nhẹ? Đó không chỉ là tài phú, không chỉ đại biểu sức chiến đấu, mỗi thế lực đều có quan hệ người với người rộng lớn, mối quan hệ này có lực lượng hơn cả tiền tài mặt ngoài.
Thực lực một Hồng Lưu Chiến Bảo không thể đối kháng với thế lực to lớn như Càn gia làm nguyên Ma tộc nhức đầu.
Một Vô Đạo hội cũng vậy, một Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu cũng thế, đều không có tư cách lọt vào mắt Càn gia. Nhưng nếu cộng lại Hồng Lưu Chiến Bảo, Vô Đạo hội, Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu thì sao? Vẫn không thể so sánh với thế lực Càn gia khổng lồ nhưng đã là lực lượng không nhỏ trong mắt thế lực khác.
Càn Kình trầm ngâm, nghi hoặc nhìn Vân Tinh Huy Thăng.
Càn Kình hỏi:
- Vân Tinh đại nhân có thể cho ta biết tại sao không? Vì chiêu ta vào Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu mà tặng cả ghế hội trưởng?
Vân Tinh Huy Thăng phát hiện lão ngày càng thích thanh niên tên Càn Kình. Vị trí hội trưởng Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu nếu nói tặng cho thành chủ đại nhân chắc chắn thành chủ Lý Đức Ước khắc sẽ mừng đến không biết trời trăng.
Thanh niên Càn Kình đối mặt cái ghế hội trưởng thế lực lớn như vậy vẫn giữ sự bình tĩnh, đặt câu hổi.
- Có ba nguyên nhân.
Vân Tinh Huy Thăng giơ lên ngón trỏ và ngón giữa tay phải, nói:
- Nguyên nhân thứ nhất thì có lẽ ngươi không biết ta có điều tra ngươi. Từ khi đồ đệ của ta chạy đến méc thì ta phái người điều tra ngươi. Tiểu tử Lôi Quang Minh cho rằng ta chỉ nghe hắn nói, nhưng hắn đã quên ta là hội trưởng Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu, trong tay nắm giữ nhiều tin tức hơn hắn.
Trong chớp mắt khí thế của hội trưởng Công Hội Thợ Rèn Vĩnh Lưu biến đổi nhiều, không còn là thợ rèn già chăm chú vào rèn mà là khí thế bá đạo chỉ đại nhân vật tay nắm quyền cao, đứng trên đỉnh mới có.
- Đồ đệ của ta có tư chất rèn rất khá nhưng tiếc là...
Vẻ mặt Vân Tinh Huy Thăng tiếc nuối lắc ngón tor, nói:
- Hắn không thể tập trung vào rèn, luôn cho rằng ta chỉ là lão già biết rèn đúc.
- Ta biết rõ chuyện của ngươi.
Vân Tinh Huy Thăng nhướng mi mắt nói:
- Bản chất có tốt không là rất quan trọng. Tuyệt đối không thể giao Công Hội Thiết Tượng cho người lòng dạ hiểm độc, người không có giới hạn sẽ vì ích lợi thậm chí bán quốc gia, bán trnag bị vũ khí cho Ma tộc hoặc Man tộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.