Chương trước
Chương sau
Chết trong tay Lôi gia ta là vinh diệu của ngươi! Cùng lắm cho nhà ngươi chút tiền, tốt hơn ngươi sống đem đến thu nhập cho gia đình rất nhiều!
- A!
Trong đại sảnh yến hội bỗng vang tiếng hét chói tai đâm thủng không khí yên tĩnh, bình hòa. Những đôi mắt ngẩn ngơ chợt sáng lên, đánh rùng mình. Bọn họ nhìn một người khách đứng trước mặt bốn mỹ nữ cổ tay phun máu, bàn tay rớt xuống đất, bụng bị Cổ Nguyệt Gia Anh đạp một cước văng ra ngoài.
Ồn ào xì xào!
Vị khách đứt tay đụng vào hai cái bàn trải vải trắng đặt thực vật, mỹ tửu khiến một góc yến hội lỗn xộn. Máu và rượu nhộm đỏ vải trắng trên bàn, làm người ta không thể phân biệt cái nào là rượu đỏ, cái nào là máu.
Mới rồi còn có tiếng xì xầm, vũ hội náo nhiệt lên bây giờ cực kỳ yên lặng, chỉ có người bị thương nằm trên mặt đất thống khổ phát ra tiếng rên rỉ. Mọi người không thể tin sự thật này.
Trong yến hội sinh nhật của thành chủ đại nhân, Cổ Nguyệt Gia Anh trực tiếp rút đao chặt bàn tay người ta, còn đá văng ra ngoài.
- Thế này thật là không nể mặt thành chủ đại nhân!
Mọi người nhận ra điều này, cùng quay đầu nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc, muốn xem thành chủ đại nhân xử lý chuyện này ra sao.
Nụ cười trên mặt thành chủ Lý Đức Ước khắc cứng ngắc, trong mắt chất chứa khó tin. Trên yến hội sinh nhật của gã thế nhưng... Thế nhưng...
Thành chủ Lý Đức Ước khắc sắc mặt âm trầm như mây đen trước bão. Mặt thành chủ Lý Đức Ước khắc xanh mét giống màu thanh đồng đúc kiếm. Người ra tay bị thương người là Cổ Nguyệt Gia Anh, nữ nhi của Lôi Địch!
Nếu chỉ là nữ nhi của Lôi Địch... Thành chủ Lý Đức Ước khắc cố gắng kiềm nén cảm xúc kích động trong lòng. Chỉ là nữ nhi của Lôi Địch chưa chắc thành chủ Lý Đức Ước khắc sợ một người nhập thánh, tuy không thể giết Cổ Nguyệt Gia Anh ít ra trừng phạt một chút rồi đuổi nàng ra khỏi yến hội.
Hiện tại... Cố tình hiện tại nữ nhân này là phụ nữ của Càn Kình! Thành chủ Lý Đức Ước khắc thấy nhức đầu. Trên yến hội của mình, Cổ Nguyệt Gia Anh bị thương người trước bao nhiêu ánh mắt, nếu thành chủ Lý Đức Ước khắc không nói cái gì thì uy vọng sẽ bị tổn hại. Nếu nói quá đáng, sau này thành chủ Lý Đức Ước khắc làm sao mở miệng yêu cầu Càn Kình rèn hồn binh.
Giây lát lướt qua, thành chủ Lý Đức Ước khắc liên tục biến sắc mặt đi hướng Cổ Nguyệt Gia Anh.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc trầm giọng hỏi:
- Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
- Thành chủ đại nhân.
Càn Kình giơ tay che trước mặt Cổ Nguyệt Gia Anh, trầm giọng ngăn nàng định lên tiếng.
- Lùi xuống, nam nhân của nàng đã chết chưa mà đến lượt nàng đứng ra chịu trách nhiệm?
Bước chân Cổ Nguyệt Gia Anh vươn ra khựng giữa không trung, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Càn Kình, gò má ửng hồng. Mới rồi cái đầu còn ngẩng cao giờ thì cúi xuống, hai tay Cổ Nguyệt Gia Anh ngoan ngoãn đặt trước mặt, cúi đầu lui xuống. Ai nhìn bộ dạng của Cổ Nguyệt Gia Anh cũng không nghĩ ra mới rồi nữ nhân này vác đao chém người rồi hung hãn đá văng.
- Thành chủ đại nhân.
Càn Kình cung kính cúi đầu hướng thành chủ Lý Đức Ước khắc, nói:
- Chuyện là thế này, người vừa rồi muốn vô lễ với nữ nhân của ta.
Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bích Lạc gật mạnh đầu, các vị khách đứng gần đó cũng gật đầu. Vị khách vừa rồi nương men say và chỗ này là yến hội sinh nhật của thành chủ đại nhân, dù có gây chuyện cũng không xảy ra vấn đề lớn nên vươn tay muốn bóp bộ ngực to của Cổ Nguyệt Gia Anh.
Kết quả không ai ngờ Cổ Nguyệt Gia Anh lười né, rút đao chém tay tên dê mượn hơi men và tình hình muốn giở trò sàm sỡ.
Mặt thành chủ Lý Đức Ước khắc còn xanh hơn trước, trán nổi gân xanh. Nhiều người cười vui sướng khi người gặp họa nhìn Càn Kình. Ai kêu ngươi mang bốn mỹ nữ đi ra khoe khoang, lần này xứng đáng rồi đi? Ngươi không biết nữ nhân của ngươi chém ai sao? Đó là nhi tử của Tạp Bố Tư chấp sự, chấp sự của đệ nhất thương hội Tây sơn, Kiều Trị Tạp Bố Tư.
Ngươi chỉ là một thanh niên không biết từ đâu chui ra, so thân phận với nhi tử yêu quý của chấp sự đệ nhất thương hội thì thành chủ đại nhân sẽ nghiêng hướng nào? Còn cần phải nói. Đừng nói là không sàm sỡ thành công, dù hiếp người tại chỗ thì ngươi làm gì được? Thành chủ đại nhân sắp tức giận.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc rống to:
- Quá kỳ cục!
Đèn treo thủy tinh trên nóc đại sảnh liên tục run rẩy, tiếng rống điếc tai làm cổ tay nhiều người run lên, giọt rượu rớt ra ngoài.
- Dám làm chuyện như thế trong yến hội sinh nhật của ta!
Thành chủ Lý Đức Ước khắc bước nhanh tới chỗ Kiều Trị Tạp Bố Tư, cúi người xách cổ áo gã lên. Không đợi Kiều Trị Tạp Bố Tư phản ứng lại từ đau đớn và giật mình, thành chủ Lý Đức Ước khắc vung tay ném gã bay ra ngoài cửa nhưng quăng bao tải.
Cái này...?
Đám đông vui vẻ đứng xem đều ngẩn ngơ. Chuyện gì thế này? Tiểu tử có lai lịch gì? Tại sao thành chủ đại nhân...
Tư Đạt Khắc giật mìnhn hìn Mộc Quy Vô Tâm. Cái tên này làm chuyện gì cho thành chủ đại nhân rồi? Người Hồng Lưu Chiến Bảo gây đổ máu trong yến hội sinh nhật không phải chuyện tốt với thành chủ đại nhân, thế nhưng kết quả cuối cùng là...
- Ta mặc kệ ngươi là nhi tử của ai, các ngươi đều là dân trong thành của Lý Đức Ước Khắc ta!
Giọng thành chủ Lý Đức Ước khắc to như chuông, mắt như điện liếc mọi người trong sân:
- Thứ xấu xa này làm chuyện đê tiện trong yến hội sinh nhật của ta, chặt một bàn tay đã là nhẹ. Người đâu, bắt hắn lại cho ta, tố cáo hắn ý định hãm hiếp! Bỏ vào tù, hôm khác bản thành chủ tự mình thẩm vấn!
- Tại sao?
Năm ngón tay Nặc Đức Ước khắc bóp nát ly rượu, không cảm nhận đau đớn bị mảnh thủy tinh cứa thịt, máu chảy ra. Trong mắt Nặc Đức Ước khắc đầy giận dữ, khó hiểu nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc. Không lẽ Hồng Lưu Chiến Bảo quan trọng đến thế trong mắt phụ thân?
Thành chủ Lý Đức Ước khắc bước nhanh lên đài chủ tịch, hai tay đặt hai bên góc bàn, nghiêng người tới trước, nhìn quét mọi người.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc nói:
- Hôm nay là sinh nhật của bản thành chủ, đầu tiên xin cảm ơn mọi người đã đến tham gia yên hội sinh của ta. Trước khi yến hội chính thức bắt đầu ta nhân sự việc vừa rồi có mấy câu cần nói.
Tư Đạt Khắc vẫn khoanh tay trước ngực, tò mò đêm nay thành chủ đại nhân biểu hiện kỳ lạ, có lẽ câu tiếp theo sẽ hé lộ gã muốn làm cái gì.
Lôi Chấn sắc mặt âm trầm nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc. Thái độ vừa rồi của thành chủ rõ ràng nghiêng hướng Hồng Lưu Chiến Bảo, sau này Lôi Chấn muốn đối phó Càn Kình, Hồng Lưu Chiến Bảo, bây giờ xem thái độ của thành chủ Lý Đức Ước khắc cũng tốt.
- Đầu tiên, trị an trong bản thành mấy ngày nay quá tệ!
Thành chủ Lý Đức Ước khắc giộng nắm đấm xuống bàn đập nát nguyên cái bàn, đấu khí điên cuồng bắn ra.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc trợn mắt, oán hận nói:
- Tối hôm qua, ngay tối hôm qua! Lôi gia trong bản thành liên tục xảy ra vụ án giết người! Bản thành chủ nhất định sẽ điều tra chuyện này, cho Lôi gia một đáp án, cho mọi người một giải thích!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.