Chương trước
Chương sau
Kha Lỵ nghi hoặc nhìn Càn Kình đi trở về, mới rồi hắn tức giận đuổi theo tại sao chỉ vỗ vai Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai rồi thôi? Nhưng vậy cũng tốt, không cần đắc tội Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai đó làm gì, ngó cách ăn mặc thì không phải con nhà bình thường.
- Ngày mai...
Càn Kình quay đầu nhìn Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai rời đi, nhỏ giọng nói với Kha Lỵ:
- Chắc hắn sẽ không dậy nổi.
- A?
Mắt Kha Lỵ tăng nghi hoặc, mới rồi Càn Kình vỗ nhẹ vai Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai là khiến đối phương hôm sau không đứng nổi?
- Ta dùng đấu kỹ Tiềm Lôi.
Mắt Càn Kình lóe tia độc ác nói:
- Đấu khí chẳng những lẻn vào trong cơ thể của hắn mà còn núp ở vị trí thận, khi hắn đi tuổi sẽ chỉ ra máu.
Tiểu ra máu?
Kha Lỵ nhướng mày liễu. Là Chiến Sĩ phải hiểu kết cấu thân thể và tri thức chữa bệnh đơn giản, bình thường tiểu ra máu là khi bị thương rất nghiêm trọng. Nếu thận bị thương không kịp điều dưỡng thì sau này thân thể sẽ ngày càng yếu.
- An Đạt Nhĩ Đặc.
Ái Bích Giai ngăn lại Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai, hỏi:
- Mới rồi Càn Kình nói gì với ngươi.
- Nói gì?
Mắt An Đạt Nhĩ Đặc dâm tà nhìn ngực Ái Bích Giai, ngón tay nnhẹ gõ ma pháp trượng trong tay.
- Nàng cho rằng mới rồi hắn tính gây chuyện với ta? Ái Bích Giai, nàng dù gì chỉ là nữ nhi của phó hội trưởng Thủy Tinh Ma Pháp Tháp, còn An Đạt Nhĩ Đặc ta đây là tôn tử của hội trưởng Công Hội Dược Tề. Càn Kình dám chọc vào nàng nhưng không dám động vào ta, hắn chỉ hỏi có phải ta làm rớt đồ không.
- Rớt đồ?
Khuôn mặt Ái Bích Giai đỏ bừng chồng chất khó hiểu. Mới rồi Ái Bích Giai thấy An Đạt Nhĩ Đặc hùng hổ rời đi, hiển nhiên gã không nói lời gì hay, tính tình như Càn Kình nên xông tới kêu gã xin lỗi mới đúng, tại sao...
- Một Chiến Sĩ...
An Đạt Nhĩ Đặc hất tóc mái màu tím chẻ kiểu bảy ba, nói:
- ... Có chút đầu óc đều hiểu không thể đắc tội với Dược sư.
Ái Bích Giai nghi hoặc nhìn Càn Kình đứng phía xa biểu tình bình tĩnh. Ái Bích Giai vốn định cùng An Đạt Nhĩ Đặc đối phó với Càn Kình, bây giờ xem ra Chiến Sĩ hạ đẳng làm người ghét này phải chờ người Hàn Lệ Châu đến giết.
- Không đúng!
Ái Bích Giai lộ vẻ mặt hiểu ra nói:
- Hắn biết ngươi là tôn tử của hội trưởng Công Hội Dược Tề sao?
- Nàng nghĩ sao?
An Đạt Nhĩ Đặc cười híp mắt xoay nhẫn ma pháp trên ngón tay, nói:
- Chiến Sĩ tại Vĩnh Lưu thành có thể không biết thành chủ đại nhân nhưng không dám không biết thân nhân của hội trưởng Công Hội Dược Tề. Bất cứ Chiến Sĩ nào đều có khả năng bị thương, trọng thương. Chắc Càn Kình đã sớm hỏi thăm, biết bối cảnh của ta thì làm gì dám chọc vào ta?
Thật sự?
Ái Bích Giai khó tin lại nhìn hướng Càn Kình, hai hàng chân mày tỉ mỉ tỉa tót nhíu chặt toát ra hận thù, răng cắn chặt nghiến ken két.
- Càn Kình chết tiệt quen Mộc Nột ca ca, chắc chắn sẽ nói xấu ta trước mặt Mộc Nột ca ca!
- Bạn học Càn Kình.
Mộc Nột Chân Sách phe phẩy quạt, nở nụ cười ai nhìn cũng thấy thoải mái nói:
- Những lời ngươi vừa nói thật là xúc động lòng ta.
Càn Kình lễ phép cười cười. Trông Mộc Nột Chân Sách luôn tạo cảm giác chuyện gì cũng nằm trong lòng bàn tay gã, dù Thiên Luyện Linh Quan phát ra khí phách gần như vương giả thì biểu tình Mộc Nột Chân Sách vẫn tự nhiên như thường.
Không có kích động, không có tự ti, cũng không có sùng bái, càng không có sợ hãi. Đó là một loại khí độ thong dong bao trùm trên khí thế của Thiên Luyện Linh Quan.
Người có khí phách như vậy sao có thể bị lời Càn Kình vừa nói đánh động?
- Bạn học Đạt Khắc vừa rời đi cũng quen với bạn học Càn Kình sao?
Mộc Nột Chân Sách gấp quạt lại chỉ chỗ cửa đã khuất bóng Kha Lỵ, nói:
- Có rảnh giới thiệu cho ta được không?
Giới thiệu?
Càn Kình lộ vẻ ngộ ra. Mộc Nột Chân Sách bảo giới thiệu là muốn nhận Đạt Khắc làm hỗ trợ.
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt...
Càn Kình chưa kịp nói hết lời thì nhận thấy Kha Lỵ giật góc áo, hắn khó hiểu nhìn bạn cũ. Không phải Đạt Khắc luôn muốn làm hỗ trợ cho người khác sao? Mộc Nột Chân Sách có ý định tuyển gã làm hỗ trợ.
- Mộc Nột Chân Sách từng tìm Đạt Khắc.
Kha Lỵ nhanh chóng nói thầm bên tai Càn Kình:
- Đạt Khắc chỉ muốn làm hỗ trợ cho Chiến Sĩ huyết mạch, Mộc Nột Chân Sách là Chiến Sĩ bình thường và mới đứng hạng một trăm trên Bảng bách chiến.
Càn Kình ngơ ngác nhìn Kha Lỵ. Xem ra hoàn cảnh thật sự thay đổi con người hoàn toàn, đó còn là Đạt Khắc đệ tử mạnh nhất Chiến Sĩ và ma pháp Áo Khắc Lan sao? Chẳng những không còn hùng tâm như trước mà ánh mắt cũng biến kém.
Chiến Sĩ bình thường thì sao? Càn Kình mệt mỏi thở dài. Dù Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ có thay đổi như thế nào thì Mộc Nột Chân Sách luôn giữ vững hạng một trăm cuối bảng, sự ổn định này nói gã không cố ý mới là lạ.
- Đạt Khắc không muốn thành hỗ trợ của hắn.
Kha Lỵ nhỏ giọng giải thích bên tai Càn Kình:
- Nghe Đạt Khắc nói thì hỗ trợ Mộc Nột Chân Sách tuyển nhận không một ai vào bảng anh tài, hắn nói ở chung với đám người như vậy sẽ càng lúc càng tuột hậu.
Càn Kình hơi bất ngờ liếc Mộc Nột Chân Sách cười tủm tỉm, lòng thầm lấy làm lạ gã đang nghĩ gì? Mộc Nột Chân Sách muốn tuyển người trong bảng anh tài chắc không khó gì, dù là Bảng bách chiến cũng có cơ hội mới đúng.
- Bất cứ ai đều có giá trị chẳng qua giá trị của một số người...
Mộc Nột Chân Sách cười híp mắt nhìn Càn Kình, nói:
- Không giống như bạn học Càn Kình nhìn một cái là thấy ra.
- Tóm lại nếu bạn học Càn Kình gặp bạn học Đạt Khắc thì nói giúp ta vài câu.
Mộc Nột Chân Sách thong dong phẩy quạt đi hướng cửa, bỗng dừng chân, ngoái đầu nhìn Càn Kình.
Mộc Nột Chân Sách nói:
- Bạn học Càn Kình nếu cũng tìm hỗ trợ thì sợ là ngươi phí công rồi, đệ tử khá khẩm trong học viện cơ bản bị phân chia gần hết trong ba tháng này. Nếu ngươi muốn làm hỗ trợ cho người khác thì còn sót lại đệ tử xuất sắc.
Ba tháng đã phân chia xong hết đệ tử ưu tú cả năm học? Càn Kình thở dài thườn thượt. Đây chính là uy lực của thế gia tích lũy nhiều năm, càng mạnh thì càng dễ hấp dẫn người gia nhập khiến gia tộc càng thêm cường đại.
Càng yếu thì khó hấp thu nhân tài tốt, khiến gia tộc cứ yếu dần rồi cuối cùng bị thế lực mới trỗi dậy cắn nuốt.
Vũ hội vẫn đang diễn ra nhưng Càn Kình đã mất hứng thú với nó. Chẳng những không tuyển được hỗ trợ mà còn đánh lộn với người ta, thu hoạch duy nhất của Càn Kình là biết sự tồn tại sức chiến đấu cao nhất Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương.
Tam cường đầu Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ có ít nhất thực lực đấu hồn.
- Bây giờ mới đến tìm hỗ trợ?
- Đúng đúng, đã nhập học hơn ba tháng rồi làm gì còn hỗ trợ tốt?
- Đúng rồi. Sau ba tháng nhập học mới đến vũ hội tìm hỗ trợ, hắn không biết rằng bây giờ vũ hội là nơi mọi người giao lưu cảm tình sao?
- Có thực lực một đấm đánh bại Vệ Bất Hoan vậy mà đi tuyển hỗ trợ, người này thật là quái thai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.