Chương trước
Chương sau
Mấy Ma Pháp Sư nhìn Càn Kình bình tĩnh thì ngây người. Cái tên này đầu óc ngu si hay thiếu não? Bị nhiều Ma Pháp Sư bao vây mà không hề sợ hãi?
Mộc Nột Thiên Sách đầy hứng thú nhìn Càn Kình đứng trong đám người, tư thế thong dong tùy ý, vẻ mặt không hề căng thẳng. Càn Kình giống như đang đối diện không phải một đám Ma Pháp Sư có sát thương quy mô lớn mà là mãnh hổ đứng trong bầy dê quan sát lãnh địa của mình.
- Khí độ của đại tướng!
Mộc Nột Thiên Sách gật gù nói:
- Ngươi nhìn xem, khí độ hoàn toàn khác.
Càn Kình đánh giá mấy đệ tử Ma Pháp Sư trước mắt, trông như tạm thời hợp thành ma pháp trận đơn giản. Có khuôn có dạng nhưng không đủ, kém quá xa. Đừng nói là Càn Vô Thiên, dù là Càn Vô Thanh cũng chớp mắt đè bẹp đám đệ tử Ma Pháp Sư trẻ tuổi.
Nếu đổi thành chiến đấu sinh tử, trong mấy giây Càn Kình có thể đưa đám người này về vòng tay Tinh Thần.
Tuy hiệu trưởng đại nhân vận động mọi người cạnh tranh nhưng đám đệ tử này quá ít cơ hội tiếp xúc sinh tử, khí thế hiếu chiến rất tốt nhưng thua xa khí thiết huyết của người đi trong tử vong nhiều lần.
- Làm gì vậy? Đang làm cái gì?
Lão sư mới rời đi ôm sách giáo khoa dày bước nhanh trở về, vẻ mặt hoảng hốt nhìn đám người tùy thời đánh nhau.
- Các ngươi muốn làm cái gì? Trong học viện cấm đánh nhau!
- Lão sư, là hắn đánh bạn học của chúng ta!
Một đệ tử Ma Pháp Sư chỉ vào Trang Nhất Thành nằm dưới đất, nói:
- Lão sư nhìn xem, sùi bọt mép rồi.
- Bạn học Chiến Sĩ, ngươi...
- Lão sư.
Càn Kình hơi khom người kính lễ nói:
- Người này nói lời thô tục sỉ nhục bằng hữu của ta, ta kêu hắn xin lỗi nhưng hắn không chịu nên ta mắng hắn. Thế là hắn đòi ta xin lỗi, ta không chịu, hắn muốn dùng ma pháp đánh ta. Ta vì tự vệ bị buộc đánh trả.
- Ngươi nói dối!
- Vậy sao?
Càn Kình nhìn đệ tử Ma Pháp Sư lên tiếng, hỏi:
- Hay là người thề với thần Tinh Thần đi.
Đệ tử Ma Pháp Sư lên tiếng mặt đông cứng. Giống như thành viên ma tộc thề với Đại Ma Vương, Ma Pháp Sư ít khi thề với thần Tinh Thần. Trên thế gian luôn lưu truyền chuyện nguyền rủa nguyên tố ma pháp.
Khóa giảng thứ nhất trở thành Ma Pháp học viên, lão sư giảng bài đặc biệt dặn dò đừng tùy tiện thề bằng thần Tinh Thần. Nếu ngươi làm trái lời thề sẽ bị nguyền rủa nguyên tố ma pháp, từ nay đẳng cấp ma pháp không thể tăng lên, chuyện này từng mấy lần xảy ra trên người Ma Pháp Sư thiên tài.
Bây giờ nó là thiết luật tất cả Ma Pháp Sư bản năng tuân theo.
Lão sư nhìn đệ tử Ma Pháp Sư vẻ mặt nhăn nhó, mắt lóe tia hiểu ra. Đệ tử Chiến Sĩ này không nói dối.
- Lão sư, mọi người đều là đệ tử.
Càn Kình lạnh nhạt nói:
- Hắn có thể chửi người mà không xin lỗi thì dĩ nhiên ta cũng có thể. Theo quy định nội quy trường học, nếu có ai lén tập kích thì người bị công kích có thể phản kích đúng không?
Lão sư đeo kính gọng đen, vẻ mặt cổ giả gật đầu liên tục. Mấy đệ tử Ma Pháp Sư thì biểu tình khó xem. Chẳng lẽ cho hắn đi sao?
- Bạn học này, ngươi tên là gì?
Đệ tử Ma Pháp Sư cao gầy lúc trước lên tiếng lại mở miệng nói:
- Ta, An Đức Lỗ Tây tại đây khiêu chiến ngươi.
Khóe môi Càn Kình cong lên, giơ tay đánh một đấm vào vách tường bên cạnh, đấu khí mạnh mẽ kèm Phá Địa Trảm đánh thủng vách phòng học. Đá vụn rơi xuống đất, lôgr thủng xuất hiện trên vách tường.
- Phù.
Càn Kình thổi bụi dính trên tay, nhìn An Đức Lỗ Tây chưa nói hết tuyên ngôn khiêu chiến. Vẻ mặt hùng hổ đã biến mất, mắt An Đức Lỗ Tây giống như đệ tử Ma Pháp Sư khác, tràn ngập kinh ngạc.
Dù không xuất thân từ Chiến Sĩ nhưng các Ma Pháp học viên biết một đấm đánh thủng vách tường phòng học có uy lực mạnh đến cỡ nào. Thoạt trông Càn Kình không dùng hết sức.
Ma Pháp Sư và Chiến Sĩ đấu một chọi một trên lôi đài là rất thiệt thòi, trừ phi trở thành Ngưng Thần Ma Pháp Sư.
Tuy Ngưng Thần Ma Pháp Sư không thể thuấn phát bất cứ ma pháp công kích nào nhưng chỉ cần cầm một cây ma pháp trượng là có thể lợi dụng ma pháp trượng bổ sung tạm thời thuấn phát ma pháp.
Ma Pháp Sư, Ngưng Thần Ma Pháp Sư, Đại Ma Pháp Sư. An Đức Lỗ Tây nhìn Càn Kình, lòng run sợ. An Đức Lỗ Tây chỉ là một Ma Pháp Sư bát giai giống như Trang Nhất Thành, còn chưa đột phá bình chướng Ma Pháp Sư thập giai trở thành Ngưng Thần Ma Pháp Sư, thật tình không có vốn liếng đấu một chọi một với Chiến Sĩ trên lôi đài.
- Nếu...
An Đức Lỗ Tây căm hận trừng Càn Kình, nói:
- Nếu như ta là Ngưng Thần Ma Pháp Sư thì...
Ngưng Thần Ma Pháp Sư?
Càn Kình nhìn An Đức Lỗ Tây, nghi hoặc hỏi:
- Cái gì là Ngưng Thần Ma Pháp Sư? Chẳng phải trên Ma Pháp Sư là Đại Ma Pháp Sư sao?
Các đệ tử Ma Pháp Sư xung quanh lộ biểu tình ngạc nhiên, không lẽ người này mới vào Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, chưa đọc sách trong học viện?
Bích Lạc lén giật ống tay áo Càn Kình, nhỏ giọng nói:
- Ma Pháp Sư đột phá thập giai là có thể chớp mắt ngưng tụ tinh thần lực nhất định được gọi là Ngưng Thần Ma Pháp Sư. Chỉ có phá tan đẳng cấp Ngưng Thần Ma Pháp Sư thập giai mới là Đại Ma Pháp Sư.
- Ngưng Thần Ma Pháp Sư thập giai?
Càn Kình ngẩn ngơ nhìn Càn Kình. Nói vậy là Hoàng Tuyền mạnh hơn trong tưởng tượng. Hoàng Tuyền đem tinh thần lực hoàn toàn ngưng tụ chuyển hóa thành lực lượng ma pháp. Không ngờ Càn Kình luôn xem thường Hoàng Tuyền, xem ra không tiếp xúc sâu với nghề Ma Pháp Sư thì không thể hiểu rõ thế giới Ma Pháp Sư.
- Để lại tên của ngươi!
An Đức Lỗ Tây nổi can đảm nhìn Càn Kình, nói:
- Hôm nay đệ tử Chiến Sĩ hệ nhà ngươi chạy đến Ma Pháp Sư hệ của ta đánh bị thương đệ tử Ma Pháp Sư hệ. Hãy để lại tên của ngươi! Ta không đánh thắng ngươi nhưng rồi sẽ có người mạnh hơn tìm ngươi khiêu chiến!
- Hắn tên là Càn Kình.
Mộc Nột Thiên Sách gõ cây quạt vào lòng bàn tay, ôn hòa mỉm cười nói:
- Sau này rất dễ tìm được tên hắn trên Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ.
Các Ma Pháp học viên ngơ ngác nhìn bóng lưng Càn Kình. Người này sẽ vào Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ? Nếu người khác nói thì bọn họ sẽ nghĩ là trò đùa nhưng chính Mộc Nột Thiên Sách lên tiếng. Mộc Nột Thiên Sách tiến vào Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, bình phẩm bất cứ ai chưa từng ra sai lầm, được gọi là thiết miệng.
- A! Ngươi chưa được đi!
Lão sư phản ứng lại, chạy nhanh đuổi theo Càn Kình:
- Cho dù ngươi là tự vệ nhưng phải theo ta đi gặp hiệu trưởng. Đánh đồng học bị thương trong học viện nếu ta không thây thì thôi, đã thấy là ta phải trông nom.
Càn Kình nhìn lão sư đuổi theo, bất đắc dĩ nhún vai. Nếu gặp lão sư như Mặc Tác Côn Tát thì Càn Kình không thèm quan tâm, nhưng lão sư này có chính khí giống sâu sách, hắn không tiện chống lại.
- Nào nào nào, ngươi phải theo ta đi gặp hiệu trưởng.
Lão sư kéo tay Càn Kình lôi mạnh hướng phòng hiệu trưởng.
Càn Kình đi theo, nhìn lão sư hắn có thể dễ dàng đánh xỉu, thở dài thườn thượt. Bất cứ người nào lòng vô tư trong sáng đều đáng tôn kính, dù lão sư không có lực lượng thì hắn không thể xuống tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.