Vô Tận thế giới!
Càn Kình đột nhiên mở mắt ra trong bãi cát, đấu tâm khống chế hạt cát dạt sang hai bên để có thể xoay trở trong phạm vi nhỏ, lấy mũ ma pháp ra khỏi đấu giới.
- Phù, may mắn còn có Vô Tận thế giới.
Càn Kình nhìn thân thể rách mướp của mình, bị thương nặng như vậy dù tự điều chế dược tề cũng sẽ nằm trên giường ngắn nhất một, hai tháng, đi tìm Á Đương Tư đại thúc để mau lành.
Không gian đen chợt lóe, lại là thôn nhỏ bình yên quen thuộc. Càn Kình kéo lê thân thể tàn phá chậm rãi đi tới, lắc đầu. Mấy hôm trước ở Bàn gia Càn Kình cảm thấy mình khá lợi hại về dược tề, bây giờ bị thương mới biết đúng là tay mơ như Á Đương Tư đại thúc nói.
- Lại bị thương?
Á Đương Tư buông dược tề xuống nhìn Càn Kình ngoài cửa:
- Bị thương lần sau nặng hơn trước, xương cốt, đấu mạch, đấu khiếu đều có tổn thương. Lần này ngươi còn đủ tứ chi, chắc lần tới sẽ cụt một tay. Vào đi.
Bình đất đen to cỡ nắm tay chứa dược tề tu sửa đấu mạch, vị ngọt nhẹ trôi qua cổ họng hòa tan trong máu, dọc theo máu vuốt ve những đấu mạch, đấu khiếu bị tổn thương.
Càn Kình thấy sung sướng khó tả, người lâng lâng sắp bay lên. Càn Kình cảm giác rõ ràng những đấu mạch, đấu khiếu bị tổn hại tựa như măng mùa xuân sau cơn mưa không ngừng mọc ra ngoài. Đấu mạch mới mọc càng rắn chắc, bền bỉ và rộng rãi hơn trước.
Đấu khiếu, đấu mạch, xương cốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226816/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.