Chương trước
Chương sau
- Càn gia không có người lớn sao? Từ khi nào đến lượt thứ như ngươi nói chuyện với ta?
Bàn Hoành Cơ nhướng đuôi mày lạnh lùng nhìn Càn Vô Song, nói:
- Ngươi là cái thứ gì? Ta nói chuyện với Càn Chiến Huyền cần ngươi đáp sao? Ngươi có đủ tư cách không? Có đủ tư cách nói chuyện với ta?
Khuôn mặt điển trai của Càn Vô Song nóng ran. Mấy năm nay không ai dám ăn nói kiểu đó với Càn Vô Song, cho dù là gia chủ đại nhân cũng làm bộ mặt hiền lành hay nghiêm phụ, chưa từng sỉ nhục Càn Vô Song như vậy.
- Sao, không phục?
Bàn Hoành Cơ lắc vai nói:
- Tiểu tử, ngươi cũng muốn bắt chước Càn Kình tìm một trưởng bối đánh nhau sao?
Càn Vô Song lắc người muốn bước ra. Càn Vô Song là Chiến Sĩ thiên tài của Càn gia đối mặt khiêu khích thế này thì cho dù là xà hoàng cũng tuyệt đối không nhịn!
- Vô Song, sao không mau cảm tạ xà hoàng đại nhân dạy cho lễ tiết? Không lẽ ngươi là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cao quý muốn giống như tiểu tử thô bỉ không thể thức tỉnh lực lượng huyết mạch không có giáo dục?
Tay Càn Chiến Huyền đè chặt vai Càn Vô Song, đôi mắt châm biếm nhìn Bàn Hoành Cơ.
Đánh nhau? Cổ tay Càn Chiến Huyền lại tăng mấy phần lực lượng. Xà hoàng không phải loại nhường nhịn hậu bối. Nếu Càn Vô Song thật sự bước ra, rất có thể Bàn Hoành Cơ sẽ giết gã. Cho dù Càn Vô Song có thiên tài cỡ nào, đối diện Bàn Hoành Cơ là một trong các Chiến Sĩ mạnh nhất hiện nay thì đừng nói là đánh thua, giữ được mnạg đã là may.
Lửa giận trong lòng Càn Vô Song dần bình lặng, vẻ kiêu ngạo trên mặt càng sâu thêm. Chỉ có cường giả thật sự mới khiến cường giả thế hệ trước muốn giết để ngăn cản kẻ đó trưởng thành.
- Xà hoàng đại nhân, trong vòng bốn năm ta sẽ đến xin người chỉ giáo nhưng không phải hôm nay.
Càn Vô Song lạnh lùng nhìn Bàn Hoành Cơ, nói:
- Hôm nay người sỉ nhục ta, sau này ta sẽ trả lại hết. Trong vòng bốn năm chắc chắn ta sẽ hoàn thành thức tỉnh chung cực!
Càn Chiến Huyền lộ vẻ toiw cười vừa lòng. Đây là niềm tin của thiên tài Càn gia. Trong vòng bốn năm nếu Càn Vô Song có thể thức tỉnh chung cực thì sẽ ghi vào kỷ lục thức tỉnh chung cực sớm nhất của Càn gia. Bàn Hoành Cơ, lần này ngươi đã tính sai.
- Ta nói này xà hoàng.
Càn Chiến Huyền mỉm cười nói:
- Tuy vừa rồi Vô Song hơi lỗ mãng nhưng hắn nói có lý. Càn Thần Vũ tự tiện xuất chiến phá hủy gia quy của ta, ta sẽ giải quyết hắn. Ta chỉ muốn xem Càn Kình bị thương đến mức nào để khách khanh Dược sư cao cấp của Càn gia ta.
- Không cần.
Bàn Hoành Cơ giơ tay đánh gyã lời Càn Chiến Huyền, nói:
- Đầu năm nay không sợ hạ độc, chỉ sợ hạ độc dược hiệu quả chậm.
- Ha ha ha ha ha ha!
Mặt Càn Chiến Huyền xanh mét. Càn Vô Thiên thua còn dễ nói, Càn Thần Vũ tự tiện xuất chiến cũng đành thôi, thế nhưng gã thua, còn thua trước mặt Bàn Hoành Cơ, bị gã mượn cơ hội trào phúng.
Thua? Không sao, Càn gia thua được. Là một trong ba gia tộc huyết mạch mạnh nhất Chân Sách hoàng triều, chỉ cần Càn Vô Song hoặc Càn Vô Thiên, có một người thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực thì chuyện khác có là gì? Một Càn Kình nho nhỏ không thể thức tỉnh lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương, dựa vào bí thuật của Bàn gia thắng người sẽ bị quên đi theo thời gian.
- Càn gia ta mà cần hạ độc?
Càn Chiến Huyền lộ vẻ mặt kiêu ngạo nói:
- Phế vật Càn Kình chẳng qua đánh thắng mấy phế vật khác trong Càn gia. Càn Thần Vũ? Cái thứ đó đánh với gia chủ của Phần Đồ thế gia sẽ càng thua thảm. Hắn căn bản không đủ tư cách đại biểu cho lực lượng Càn gia ta!
- Ngươi, Càn gia làm loại chuyện tập kích mất mặt kiểu này rồi thì còn có chuyện gì không làm được?
Bàn Hoành Cơ khinh thường bĩu môi, trên đời này không bao nhiêu người không nể mặt Càn Chiến Huyền.
Cố tình xà hoàng Bàn Hoành Cơ là người có tư cách không chừa mặt mũi cho Càn Chiến Huyền.
Nét mặt Càn Chiến Huyền sa sầm. Xà hoàng vẫn độc miệng như thường, cố tình gã chiếm lý. Nhưng nếu Càn Chiến Huyền xử phạt Càn Thần Vũ trước mặt Bàn Hoành Cơ thì thành ra gã nghe theo lệnh xà hoàng, làm việc theo sắc mặt của Bàn Hoành Cơ.
Gia chủ của Càn gia từ khi nào cần nhìn mặt người khác, nghe lệnh của người ta? Trừ hoàng quyền ra không ai có tư cách ra lệnh cho Càn gia.
Vẻ mặt khiêu khích của Bàn Hoành Cơ lộ ra một chút công nhận. Chiến Sĩ bình thường cũng có người cô đọng đấu tâm nhưng rất khó khăn, tuy nhiên vẫn có người làm được, có người sở hữu đấu tâm mạnh hơn Càn Thần Vũ rất nhiều.
Nhưng mà... Nụ cười đồng ý của Bàn Hoành Cơ đột nhiên biến thành cười nhạt. Gia chủ của Phần Đồ thế gia năm nay bao nhiêu tuổi? Càn Kình mới mấy tuổi? Giữa hai người làm sao so sánh? Nếu không phải Bàn Hoành Cơ biết Càn Kình là người Càn gia thì gã thật sự cho rằng hắn là kẻ thức tỉnh lực lượng huyết mạch.
- Lần trước ta đã nói khiến Càn Kình đến nơi đây đánh một trận, nếu xà hoàng đã thấy thì làm chứng kiến, ta tha cho Càn Kình lần này.
Càn Chiến Huyền không thèm nhìn người Càn Kình đẫm máu. Một phế vật sử dụng bí thuật hao hết tiềm lực, bị người xem như đao kiếm sử dụng mà vẫn không biết thì không cần uổng phí nhiều tinh thần với hắn, nhưng không thể mất mặt trước Bàn gia.
- Càn gia ta có phải là mạnh nhất thế gian không thì không cần ta nói ra.
Càn Chiến Huyền nhìn mọi người xung quanh, nói:
- Nếu Càn Kình không phục, nếu thế hệ trẻ có ai không phục thì cứ khiêu chiến với Càn Vô Song của Càn gia. Ta nói rõ ràng tại đây, Càn Vô Song của Càn gia chính là đệ nhất nhân thế hệ trẻ hiện nay, cũng là người cạnh tranh nặng ký nhất đệ nhất nhân mạnh nhất ba tộc nhân, ma, man.
Khí thế hùng hồn phát ra từ người Càn Chiến Huyền, danh vọng Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương và khí phách vương giả trấn áp khí thế Càn Kình vừa liên tục thắng hai trận.
- Chiến Huyền huynh đúng là có tự tin, nhưng đã quá xem thường Chiến Sĩ trong thiên hạ.
Bàn Hoành Cơ mỉm cười nói:
- Trước khi Càn Vô Song đánh thắngd Bàn Mộng Thần nhà ta thì chưa tính là đệ nhất nhân thế hệ trẻ hiện nay, và không lâu sau tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà ta sẽ có một cường giả trẻ mới nổi lên, khi đó e rằng Càn Vô Song chỉ có thể xếp thứ ba...
Mắt Càn Vô Song lóe ý cười lạnh lẽo, ánh mắt kiêu ngạo liếc đương kim xà hoàng Bàn Hoành Cơ.
Càn Vô Song lạnh lùng cười:
- Bàn Mộng Thần? Xà hoàng đại nhân nghĩ rằng hắn nên tham gia đại tái Tân Nhân Vương đúng không? Ta không đấu võ mồm với người, ta sẽ dùng nắm tay của mình chứng minh ai mới là mạnh nhất trong đại tái Tân Nhân Vương!
Càn Kình nhẹ phất tay, hai Chiến Sĩ Càn gia nhanh chóng nâng Càn Thần Vũ đi. Càn Thần Phong bất lực nhìn Càn Thần Vũ nằm trên cán, lần này tên ngu xuẩn đã bị thương nặng, tinh thần sụp đổ, dù thân thể có lành lặng thì thực lực sẽ rớt xuống chút, cả đời không có khả năng đột phá nữa, Càn Kình xuống tay độc quá.
Đáng tiếc. Bàn Hoành Cơ nhìn Chiến Sĩ Càn gia xuất hiện, thầm thở dài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.