Lộ Tây Pháp Nguyên Huân Vũ khoanh tay trước ngực nhìn Phần Đồ Cuồng Ca môi tím bò ra từ hố cát, nhíu mày, độc nhãn lấp lánh ánh sáng ngạc nhiên.
- Các ngươi cứ tập luyện đấu khí như vậy?
Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm ngẩng đầu hỏi:
- Như thế nào? Cách huấn luyện rất có sáng ý đúng không?
Nguyên Huân Vũ ngạc nhiên bản năng gật đầu, giọng điệu hơi kiêu ngạo như công chúa:
- Đây là huấn luyện hay tìm chết?
- Bây giờ không tìm chết không lẽ lên chiến trường cho ma tộc các ngươi chém chơi?
Đoạn Phong Bất Nhị lắc đầu hất hạt cát dính trên tóc ra.
- Vòng tay Tinh Thần trống trải, ta không muốn trở thành một trong số đó.
Nguyên Huân Vũ hơi nhíu mày, có vẻ khó chịu. Trong chiến tranh giữa ma tộc và nhân loại không lẽ ma tộc chết ít sao?
Hoàng tộc Lộ Tây Pháp bởi vì chết trận mà không thể vào phần mộ nhiều cỡ một ngọn núi to.
Còn có một số hoàng tộc Lộ Tây Pháp chiến đấu với Chân Sách hoàng triều chết tại chỗ, chưa tính đến hoàng tộc Lộ Tây Pháp bị thương nặng quay về lãnh địa, không cứu sống được.
- Một ngày nào đó... Một ngày nào đó!
Nguyên Huân Vũ nắm chặt tay, nói:
- Một ngày nào đó ta sẽ xóa tan mọi chiến tranh, ta sẽ...
- Thống nhất nhân, ma, man trở thành nữ hoàng duy nhất.
Thiết Khắc xuống núi nhìn biểu tình kiêu ngạo đầy hào tình của Nguyên Huân Vũ, liên tục lắc đầu. Từ đó đến giờ Nguyên Huân Vũ luôn lầm bầm lời như vậy, không ngờ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226727/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.