Chương trước
Chương sau
Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư liếc nhau, cùng hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư quay đầu đi, hếch cằm nhìn bầu trời. Nếu chỗ này không phải tiệm rèn của Bố Lai Khắc đại thúc chắc Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư đã sớm đánh lộn, trình diễn cuộc chiến giữa Thần Bí Dược sư và Dược sư thường thấy ở đầu đường Chân Sách hoàng triều.
Bố Lai Khắc đại thúc đứng dậy, tẩu thuốc gõ đế giày, ngẩng đầu nhìn Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư đang giằng co.
- Bắt đầu đi.
Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư giống bóng da xì hơi cùng đi tới trước mặt Càn Kình.
- Tiểu tử, cởi hết đồ nhảy vào cho ta!
Âu Lạp Lạp chỉ lu dược đen sau lưng, nói:
- Ta nói trước cho ngươi biết, dược lần này mạnh hơn hôm qua gấp ba mươi lần.
- Vậy còn kêu ta nhảy vào?
Càn Kình nhảy cẫng lên. Có thể nhịn đau nhưng nếu đau hơn ngày hôm qua gấp ba mươi lần thì dù Càn Kình dùng đến Phong Vân Kim Thân nhảy vào trong cũng sẽ hóa thành ánh sáng trắng bay khỏi Vô Tận thế giới.
Trước kia cũng gặp tình huống tương tự. Có lần Âu Lạp Lạp điều chết Hỏa Sơn Dược Tề quá mạnh, Càn Kình mới nuốt vào bụng đã hóa thành ánh sáng trắng bay khỏi Vô Tận thế giới, tiêu chảy cả ngày.
- Yên tâm, ngươi không chết được!
Á Đương Tư cáu kỉnh nhét một bình dược vào miệng Càn Kình:
- Uống bảo, bảo đảm ngươi sẽ chống được một lúc.
Âu Lạp Lạp vẻ mắt khó chịu cũng lấy dược ra nhét vào miệng Càn Kình.
- Chống được một lúc? Ta thì thấy ngươi tiêu đời ngay, dược gì cũng không cứu ngươi được. Lần này cho phép ngươi dùng đấu khí, đấu kỹ hộ thể.
Càn Kình nhìn hai sư phụ, muốn khóc. Hai ngươi giận dỗi trút hết chiêu số lên người ta so xem ai mạnh hơn sao? Hai vị sư phụ, thế này có phải là hơi vô nhân đạo không?
Thần bí dược tề chảy vàob ụng, lực lượng núi lửa vô địch phun trào lại bùng nổ. Phong Vân Kim Thân thiết thân cảnh thúc đẩy đến cực độ, có thể thấy rõ dưới lớp da như có mấy vạn con sâu mấp máy, đó là dấu hiệu lực lượng Hỏa Sơn Dược Tề sắp chui khỏi người.
- Yên tâm, có ta đây, dù tử thần đến, nếu ta không đồng ý thì hắn không thể mang mạng sống của ngươi đi!
Không biết Á Đương Tư lại rót thuốc nước gì vào miệng Càn Kình, lột sạch đồ hắn ném vào trong lu nước.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Thuốc nước thần bí bắn tung tóe, Càn Kình cảm giác đau đớn chưa từng có công kích từ trong ra ngoài hoặc từ ngoài vào trong.
Mỗi khi Càn Kình sắp không chống nổi thì Á Đương Tư sẽ rót một bình thuốc vào miệng hắn, lại hồi phục sức sống tiếp tục cắn răng chịu đựng.
Càn Kình thở phì phò, đầu ló khỏi lu nước nhìn Bố Lai Khắc đại thúc đứng bên dưới bình tĩnh hút thuốc. Càn Kình chưa từng thấy kiểu huấn luyện này, dù lúc huấn luyện Phong Vân đấu khí cũng có mức giới hạn, toàn là huấn luyện đến bờ vực cực hạn của con người, tuy đau đớn nhưng sẽ không mất mạng.
Bố Lai Khắc đại thúc này huấn luyện người vào chỗ chết, chẳng qua bên cạnh có hai quái vật đẳng cấp dược tề đại tông sư cứu người.
Mỗi khi có người sắp chết là lại rót nước thuốc cứu sống xong tiếp tục lăn qua lộn lại.
Cực hạn? Không, kiểu huấn luyện này sẽ không tìm thấy trong sách giáo khoa nào của Chân Sách hoàng triều. Đây thật là huấn luyện tử vong vượt qua cực hạn.
Không có kiểu huấn luynẹ người gần chết, nếu không có dược tề lão sư Á Đương Tư ở đây, Càn Kình khẳng định trong thời gian ngắn ngủi này hắn đã bốn, năm lần quay vào Vô Tận thế giới rồi.
Hết cách, uống dược, nhảy vào chưa đến mười giây sẽ chết ngay, không thể ngăn được!
Hai canh giờ, trên mặt đất tiệm thợ rèn của Bố Lai Khắc đại thúc vương vãi đầy bình dược trong suốt rỗng. Trong đó hai phần ba là bình dược tề của Á Đương Tư, một phần ba là bình thần bí dược tề.
Càn Kình nằm dưới đất không khác gì cái xác. Cái này mà là huấn luyện gì? Thật sự muốn giết người! Tuy hiệu quả huấn luyện rất tốt, Phong Vân Kim Thân bị vùi dập từ thiết thân cảnh trực tiếp bay đến cương thân cảnh. Lực công kích khủng bố của Càn Chiến Huyền cùng lắm là đánh đau Càn Kình một chút, nếu còn mơ làm hắn gãy xương thì... xin lỗi, phải tăng thêm đấu khí mới được.
- Các ngươi trở về đi.
Bố Lai Khắc đại thúc phun ra luồng khói đặc, nói:
- Lần sau lại đến...
Trước mắt đại nhân tối sầm. Thì ra loại huấn luyện này không phải một ngày là xong, còn có lần sau?
Bố Lai Khắc đại thúc đằng sau viện, nói:
- Ngươi đi tắm rồi thu gom khoáng vật, trong tiệm không còn nhiều.
Một quyển sách dày rơi xuống bên cạnh Càn Kình, gió thổi trang sạch lật qua lật lại. Có mấy chục loại kim loại khoáng khác nhau, những khoáng này khá đặc biệt, chúng nó là khoáng vật xen lẫn ma thú, tức là nói xung quanh khoáng vật chắc chắn có ma thú canh giữ.
- Còn có ta.
Á Đương Tư vứt một quyển sách xuống cạnh Càn Kình, lắc đầu nguầy nguậy:
- Hôm nay ngươi lãng phí bao nhiêu là dược thủy, tài liệu của ta. Phải bổ sung đầy đủ cho ta!
Bộp!
Quyển sách thứ ba rớt xuống đất, Càn Kình khỏi ngẩng đầu cũng biết là vài thứ Âu Lạp Lạp sư phụ cần cho thần bí dược tề.
Biết nói gì bây giờ? Càn Kình miễn cưỡng bò dậy, tắm rửa hồi phục thể lực, uống dược tề hồi phục đấu khí, vác Trảm Mã Đao chạy ra cửa thôn đi hướng Tây sơn.
Càn Kình ra cửa thôn, vẫn là con chó ba đầu hung dữ.
Nhưng lần này con chó ba đầu hung dữ gặp một Chiến Sĩ tâm tình rất ức chế, Càn Kình không nói nhảm một câu vung đao chém nó thành hai nửa.
- Ba quyển sách, chắc mấy ngày nay phải ở Tây sơn.
Càn Kình đấm hai vai sớm không thấy đau, lầm bầm:
- Ta mới huấn luyện suýt chết, hôm nay thấy cái gì hoạt động là làm thịt hết!
Đao quang, tên rít, phi đao...
Tầng dưới chót Tây sơn mau chóng truyền ra tiếng đám ma thú hét thảm. Càn Kình cắm đầu tiến tới không né tránh, như chiến xa ủi đất không ngừng tiến lên.
Thời gian Cổ Hoang Sa Hải như đứng lại, mọi người ở bên trong không cảm giác thời gian trôi đi, hạt cát vĩnh hằng, cuồng phong vô tận như xua tan thời gian.
Bảy ngày, Càn Kình không ngờ đến bảy ngày mà Thiết Khắc vẫn ngủ say. Theo Âu Lạp Lạp nói thì sau ba ngày ngủ say chính là lúc mắt cùng thân thể hoàn toàn dung hợp.
Bây giờ đã qua bảy ngày mà Thiết Khắc vẫn ngủ say như chết không có vẻ gì là tỉnh lại, dĩ nhiên gã cũng không chết.
- Sao có thể như vậy?
Càn Kình gãi đầu. Bảy ngày nay trong Vô Tận thế giới, Càn Kình luôn chém giết sưu tầm dược liệu, khoáng vật trong Tây sơn, trước khi chưa tìm đủ tài liệu dù hắn quay về thôn, hỏi mấy vị sư phụ cũng không được chỉ dẫn gì.
Chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới được giải đáp. Càn Kình liên tục anh dũng chiến đấu bảy ngày, không ngủ không nghỉ trong Vô Tận thế giới vẫn cần một ngày nữa mới sưu tầm đủ tất cả tài liệu.
Mắt Đoạn Phong Bất Nhị nhập nhèm nhìn bóng lưng Càn Kình, đánh rùng mình. Cái tên này làm sao vậy? Suốt ngày ở trong Cổ Hoang Sa Hải mà sao sát khí trên người càng lúc càng đậm như mỗi ngày ngâm trong biển máu.
Càn Kình mở đấu giới lấy ra hai khối thiết tinh, đi hướng màn nước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.