Nửa canh giờ sau, Đoạn Phong Bất Nhị đưa qua một cái chân Sa Hạt đã nướng, thịt tươi mới vào miệng liền tan.
Càn Kình lấy lại sức mạnh, nói:
- Dưới đáy nước này chắc có một con Sa Mãng to lớn đã chết, nếu không có gì bất ngờ thì ma hạch còn ở đó...
Vù vù vù vù vù!
Đoạn Phong Bất Nhị di chuyển như gió, không đợi Càn Kình nói hết câu gã đã xông đến màn nước.
Sa Mãng là cái gì? Một trong ma thú đỉnh giai! Giá trị ma hạch của nó dù là đối với Minh Văn Sư hay Ma Chú Sư, Ma Pháp Sư đều có giá trị vô tận.
Đương nhiên đối với Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thì giá trị của nó không thể diễn tả bằng lời.
Càn Kình kéo lê thân thể mệt mỏi vẫy tay với Phần Đồ Cuồng Ca, đi hướng màn nước.
Cổ Hoang Sa Hải lại nghênh đón một ngày mới. Mặt trời mới mọc như hỏa lò to lớn chớp mắt xua tan buổi tối lạnh lẽo. Chân đạp vào bãi cát, dù có mặt chiến ủng da hươu cách niệt cũng không thể ngăn nhiệtl ư cuồn cuộn.
Càn Kình yên lặng đào hai cái hố to, mỗi hố sâu cỡ ba thước, lỗ đen như mực bốc lên sóng nhiệt như bên dưới không phải hạt cát mà là bên cạnh miệng núi lửa, bên dưới cuồn cuộn là dung nham đỏ nóng cháy.
- Cầm hai thanh trường kiếm trong tay ngươi nhảy xuống.
Càn Kình chỉ vào một cái hố, nói với Phần Đồ Cuồng Ca:
- Đừng nín thở, cứ ló đầu ra thở rồi lặn xuống.
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226705/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.