Chương trước
Chương sau
Đấu binh có thể trừ đấu khí nhưng vĩnh viễn là tương đối. Đăc biệt đối với Càn Kình, Rèn tạo Đại Sư hiểu cách đúc vũ khí, trang bị. Từ lần va chạm đầu tiên Càn Kình liền biết cấu tạo giảm bớt lực của trường kiếm. Càn Kình lại chém ra một nhát đấu khí di chuyển tránh đi khá nhiều thiếu sót giảm lực, cộng với bản chất của đấu binh không thể trừ hết đấu khí. Hai đợt trùng kích, một chiêu có thể trọng thương Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương.
- Thế mà không chết? Đấu binh tốt!
Càn Kình sấn tới một bước, Trảm Mã Đao lại chém xuống.
Giết chết!
Mặc kệ ngươi là người của Càn gia hay là ai, chỉ cần giết trong Cổ Hoang Sa Hải thì đó là bị Cổ Hoang Sa Hải giết, dù là Càn Chiến Huyền cũng không nói được gì.
Chiến đao lại giáng xuống, lần đầu tiên Càn Vô Thiên ngửi thấy mùi chết chóc. Đây thật sự là đệ tử bị Càn gia đào thải sao? Tại sao hắn mạnh như vậy? Sao hắn có thể ngưng tụ đấu tâm? Chiến Sĩ bình thường muốn ngưng tụ đấu tâm chẳng phải là chuyện cực kỳ rắc rối khó khăn sao?
Chiến đao nhanh chóng áp sát. Càn Vô Thiên không rảnh nghĩ nhiều, tay trái nắm chặt vỏ kiếm bỗng phát ra ánh sáng chói mắt. Trong phút chốc vỏ kiếm như không còn là vỏ kiếm mà là mặt trời. Càn Vô Thiên nắm chặt một vầng mặt trời nhỏ, ma lực dao động nhanh chóng khuếch tán, khuếch trương, lại mở rộng.
Nguy rồi!
Càn Kình híp mắt, chân liên tục đạp nhanh chóng lùi ra sau. Đây là dấu hiệu kích phát ma đạo kí minh văn. Càn Chiến Huyền thật sự yêu thương Càn Vô Thiên, cho gã một thứ có thể kích phát ma đạo khí.
Ánh sáng liên tục bùng lên, Càn Kình không ngừng thụt lùi, hai tay bắt lấy Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc, lại thụt lùi.
Bãi cát vàng nổ tung, ánh lửa nóng cháy như xe ngựa xông hướng Càn Kình, lực lượng mạnh mẽ đủ hủy diệt tất cả đập mạnh vào lòng núi. Ngọn núi to lắc lư, hố cao mười thước, rộng hai mươi thowcs xuất hiện trong lòng núi do kim loại khoáng vật tổ thành, sau mười thước.
Trùng kích mạnh mẽ nổ tung, vô số cát vàng bay đầy trời, như che lấp bầu trời chiến trường. Ánh nắng lấp lánh giữa cát bụi làm người ta không thể mở mắt.
Càn Vô Thiên đánh ra một kích xong quay người đi ngay. Thật khó nói một kích kia có thể giết chết Càn Kình không. Càn Vô Thiên không còn vỏ kiếm giữ mạng, nữ nhân ma tộc không có cơ hội chiến thắng, cho nên lúc này Càn Vô Thiên không đi mới là đồ ngu.
- Muốn chạy?
Càn Kình kéo Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc miễn cưỡng đở một kích, lật cổ tay, phi đao trong đấu giới xuất hiện trong lòng bàn tay.
- Ở lại cho ta!
Phi đao lặng lẽ xé gió như tia chớp xẹt qua vô số cát bụi đuổi theo sau gáy Càn Vô Thiên. Nghe âm tìm vị trí là kiến thức cơ bản của thần xạ.
Có nguy hiểm!
Bản năng Chiến Sĩ lóe qua óc Càn Vô Thiên, gã túm lấy Càn Vô Trần đi bên cạnh vứt ra sau lưng, phi đao đã đến gần Càn Vô Thiên.
- Ngươi...
Càn Vô Trần nhìn thấy phi đao, muốn chửi mà không kịp. Chiến thân huyết mạch Tinh Linh Vương tụ tập cát bụi bốn phía hình thành sa thuẫn cứng rắn trước mặt.
Phi đao đâm vào sa thuẫn nhưng không ngừng lại, xuyên thấu sa thuẫn như tờ giấy đâm thủng trán Càn Vô Trần, lại xuyên qua gáy gã bay tới gần Càn Vô Thiên.
Sa thuẫn! Sa thuẫn! Sa thuẫn!
Trong phút chốc dây lưng kim loại quấn eo Càn Vô Thiên tỏa ánh sáng ma pháp, gáy gã liên tục tung ra ba sa thuẫn ma pháp phòng ngự. Phi đao phập phập phập xuyên thấu ba sa thuẫn, quỹ đạo hơi thay đổi xẹt qua tai Càn Vô Thiên, cắt một lỗ tai của gã.
- A!
Lỗ tai Càn Vô Thiên chảy máu ồ ạt, đau đớn làm gã hét to nhưng không dám dừng lại, chạy nhanh đi. Chạy! Chạy! Chạy! Càn Kình này quá đáng sợ!
Lòng bàn tay Càn Kình lại bắn ra một phi đao, đôi tay bỗng đẩy Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc ra xa hai bên. Càn Kình giơ tay hội tụ toàn bộ khí lãng nhiên lưu nửa thước trong người hòa cùng đấu khí ngưng tụ ở lòng bàn tay.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, tia sáng Hủy Diệt Ma Nhãn!
Khoảnh khắc vỏ kiếm nổ thì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ra quyết định phải nhân dịp loạn tập kích, giết chết Càn Kình! Đấu biểu cho cái gì? Nó đại biểu cho Chiến Sĩ nhị giai, hoặc nên nói là đẳng cấp vô địch Chiến Sĩ Phục Ma của Chân Sách hoàng triều.
Có thể điều động lực lượng thiên địa xung quanh người, đó là khái niệm gì? Nếu không giết Càn Kình trong lúc này thì tiếp theo sẽ bị hắn giết.
Thấy Càn Kình vung tay bắn phi đao, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhân lúc cát bụi và ánh sáng chói mắt vọt tới bên cạnh hắn, thầm khẳng định quyết định của mình là chính xác. Chiến Sĩ có đấu tâm này thủ đoạn sát phạt quá mạnh.
Trong ánh sáng chói mắt, cát vàng đầy trời, Càn Kình thấy khuôn mặt xinh đẹp của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, trong đôi mắt hẹp dài như khảm hồng ngọc xuất hiện trận pháp sao sáu cánh.
Sợi chỉ đen nhanh chóng vẽ trận pháp sao sáu cánh lấp lánh nóng cháy trong con ngươi, mắt trận chợt lóe bắn ra tia sáng nóng cháy thiêu đốt tất cả.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngọn lửa hủy diệt mạnh mẽ chớp mắt nuốt người Càn Kình, mặt đất dưới chân hắn run rẩy, vô số cát vàng bị nổ bắn lên cao.
Trúng!
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mừng thầm, dù Càn Kình có đấu tâm thì bị toàn bộ ngọn lửa hủy diệt đánh trúng đủ đập nát hắn thành tro.
- Muốn chết!
Trong cát vàng vang tiếng quát lạnh, một bàn tay to xuyên qua cát vàng chộp mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Trong khoảnh khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cảm giác giống như con kiến dưới bàn tay to, muốn trốn mà không được, thiên địa bị một chưởng này khống chế.
Tử vong bao phủ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Chết sao? Không! Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bản năng bay ngược ra sau, lại phát động Hủy Diệt Ma Nhãn. Trong cát vàng, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trông thấy lúc trước Hủy Diệt Ma Nhãn đánh trúng cái gì.
Không phải đánh vào người Càn Kình mà là một thanh đao. Thân đao Trảm Mã Đao rất rộng, chịu đa só lực lượng của Hủy Diệt Ma Nhãn. Thân đao sáng choang gồ ghề như mọc vô số khuôn mặt rổ, không còn là đấu binh thần tuấn như trước.
Đây là uy lực của Hủy Diệt Ma Nhãn. Đuôi mắt Càn Kình liếc uy lực của Hủy Diệt Ma Nhãn, thầm rùng mình. Nếu một kích kia đánh vào người thì khả năng sống sót không quá năm phần, thậm chí là càng thấp.
Hủy Diệt Ma Nhãn lại bùng nổ. Lần này Càn Kình đã chuẩn bị sẵn sàng. Khi sợi chỉ đen hoàn thành trận pháp sao sáu cánh, ánh lửa hiện ra thì bắp đùi dưới eo Càn Kình nhanh chóng rung lên, Vạn Ảnh chưa từng thất bại phát động trước tiên.
Khoảng cách cực gần, ánh sáng nóng cháy. Trái tim Lộ Tây Pháp Lưu Thủy căng thẳng bỗng tràn đầy hân hoan, lần này nàng thấy rõ ràng Hủy Diệt Ma Nhãn bắn trúng người Càn Kình.
Giọng Càn Kình vang bên cạnh Lộ Tây Pháp Lưu Thủy:
- Ngu ngốc, ngươi chỉ đánh trúng... Cái bóng của ta!
Bàn tay to lại bao phủ mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, khí thế thề phải bóp nát đầu nàng.
Cái này...
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hấp tấp, không rảnh kinh ngạc, mặt đất bên người bị cái bóng bàn tay đen khổng lồ bao phủ, kéo người nàng sang bên cạnh. Cùng lúc đó, Hủy Diệt Ma Nhãn lại phát động, đánh trúng bàn tay đáng sợ này cũng tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.