Càn Kình chỉ chim bay trên trời, nói:
- Nếu không ai kinh động chúng nó, ngẫu nhiên bay lên mấy con là bình thường. Một đoàn chim chợt bay lên trời hót ríu rít hiển nhiên là bị hù sợ.
- Hay là dã thú?
- Không thể nào!
Càn Kình lắc đầu, nói:
- Khả năng con người lớn hơn.
- Thế...
Đoạn Phong Bất Nhị nhìn Càn Kình, hỏi:
- Dừng lại?
- Tất nhiên phải ngừng.
Càn Kình chỉ đồi núi phía xa mọc đầy cây nhỏ, nói:
- Đi chỗ đó nhìn xem rốt cuộc là ai?
Cộp cộp cộp cộp cộp cộp!
La Bố Trạch Tháp xóc nảy trên lưng ngựa đuổi theo đến gần đồi núi, xuống ngựa sờ cỏ xanh bị móng ngựa đạp hỏng, ánh mắt dọc theo mặt cỏ nhìn hướng đồi núi.
La Bố Trạch Tháp lầm bầm:
- Tại sao vào rừng cây nhỏ? Không lẽ thứ bọn họ tìm kiếm ở đây?
La Bố Trạch Tháp dắt ngựa đi vào rừng cây. Chỗ này không thích hợp cưỡi ngựa, hơn nữa cưỡi ngựa dễ lộ chính mình. Trước khi xác định điểm dừng chân của bốn người phải cẩn thận, cẩn thận.
Cẩn...
Bàn chân La Bố Trạch Tháp mới đạp vào khu rừng thì người cứng ngắc tại chỗ, không dám nhúc nhích.
Một mũi tên nhọn chớp lóe qua tán cây, so với mũi tên nhọn uy hiếp thì kẻ khống chế nó càng đáng sợ hơn. Sát khí lạnh lẽo không phải tỏa định mà như cái lồng bao trùm La Bố Trạch Tháp.
La Bố Trạch Tháp tin tưởng gã hơi rục rịch thì sẽ bị mũi tên xuyên thủng, dù may mắn không bị bắn chết, xung quanh ẩn giauyá ba lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226587/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.