Chương trước
Chương sau
Sau ba trăm búa, hai khối tinh hoa kim loại khác nhau dung hợp hoàn mỹ thành một khối, dưới ánh lửa lập lòe, phát ra kiếm phong chói mắt.
- Ngài nhận được một khối tinh băng sắt hỏa đồng. Độ rèn thuần thục thăng cấp. . .
Âm thanh không hề có cảm xúc lại truyền đến. Trên mặt Càn Kình không buồn không vui. Dường như chuyện rèn ra tinh băng sắt hỏa đồng hình như là chuyện cực kỳ bình thường. Hắn lập tức điều ra cột thuộc tính tìm hiểu về mức độ thuần phục của mười tám búa thăng phong.
Bình thường, hệ thống rất ít khi nêu lên mức độ thuần thục của kỹ năng nào đó. Chỉ khi nhận được một loại kỹ năng mới, hoặc kỹ năng nào đó nhận được độ thuần phục tăng trên diện rộng mới xuất hiện.
Mười tám búa thăng phong : Nhị cấp: Độ thuần thục 187632/250000
- A?
Trên khuôn mặt bình tĩnh của Càn Kình có phần kinh ngạc. Lần trước khi mình rời khỏi sơn cốc Tứ Quý, độ thuần thục chỉ có 3977. Sau đó, tuy rằng cũng luyện rèn sắt, độ thuần thục chẳng qua chỉ khoảng chừng 5000. Nhưng hôm nay lại có độ thuần phục lên tới hơn mười tám vạn? Cũng bởi vì vừa nãy mình dung hợp kim loại cao cấp thành công sao?
- Ngươi cẩn thận tĩnh tâm cảm thụ lại một chút tình hình lúc rèn sắt.
Bố Lai Khắc điều chỉnh tư thế ngồi một chút, hít tẩu thuốc cái, gương mặt cười như không cười.
Càn Kình nhắm mắt lại nhớ tới lúc mình vừa rèn, thân thể có một cảm giác nói không ra lời. Điều này có thể do cảm ngộ được bí quyết rèn sắt.
- Kỳ thực, lấy năng lực của ngươi vốn có không cách nào rèn thành công.
Bố Lai Khắc hít mạnh hai hơi, mũi phun ra khói mỏng, lượn lờ ở trước mặt:
- Hoặc nói, khả năng thành công của ngươi rất thấp. Nhưng bởi vì thấp, nếu như thành công sẽ nhận được cảm ngộ lớn. Điều này giống như ngươi đánh với một cường giả mạnh hơn ngươi, nếu như may mắn đánh thắng một lần. . .
- Ta sẽ nhận được rất nhiều kinh nghiệm! Do đó tốc độ thực lực chiến đấu của ta thăng cấp.
Càn Kình thốt ra, trong đầu nhớ lại cảnh tượng khi giết chết Ám Bộ nhị tinh kia. Một mũi tên, một quyền, một phi đao, nhanh như tia chớp kết thúc cuộc chiến đấu, nhận được cảm ngộ thậm chí nhiều hơn so với mấy ngày khổ luyện.
- Rèn cũng là một đạo lý.
Bố Lai Khắc vui mừng gật đầu:
- Làm một chuyện rất khó làm được, lại có cơ hội làm được, một ngày thành công, sẽ có hồi báo rất lớn.
Càn Kình khẽ gật đầu, tắt cột kiểm tra thuộc tính. Hiện tại hắn đã tìm được nguyên nhân khiến độ thuần phục của mười tám búa thăng phong tăng vọt. Hắn hồi tưởng lại thấy khả năng dung hợp thành công hai khối tinh hoa kim loại quả thật rất thấp. Thậm chí có thể nói cho dù đánh hỏng tất cả băng sắt trăm năm và đồng Phong Hỏa, cũng có thể không cách nào thành công được một lần.
Chỉ vài lần đã thành công, Càn Kình thầm nghĩ, đây thật sự là vận khí. Nếu như không có nhiều kim loại như vậy, nếu như không phải gan đại thúc Bố Lai Khắc đủ lớn, nếu như không phải dãy núi phía tây gần như là một mỏ kim loại cấp cao vô cùng vô tận. . .
- Sợ rằng các sư phụ ở nghiệp đoàn thợ rèn cũng sẽ không dạy đồ đệ như vậy.
Càn Kình dùng sức lắc đầu. Lấy ra nhiều kim loại cấp cao như vậy cho đồ đệ đi đánh cược với cơ hội lĩnh hội gần như xa vời, nếu như không phải nhờ dãy núi phía tây có tài nguyên vô tận như vậy, sợ rằng thật sự tính tình cần phải rất điên cuồng.
- Ngươi tiếp tục đi.
Bố Lai Khắc chỉ vào đống băng sắt trăm năm và đồng Phong Hỏa chất đầy trong góc:
- Cố gắng sử dụng chúng thuần thục, rèn ra vũ khí ngươi muốn. Sau đó phải đi giết Viêm Ma.
Càn Kình sử dụng ngón cái day huyệt thái dương. Viêm Ma! Cho dù nó chỉ là Viêm Ma còn nhỏ, cũng có thực lực cường đại đủ khiến người ta đau đầu.
Càn Kình liếc nhìn thuộc tính tinh Băng Sắt Lửa Đồng, trong lòng âm thầm tán thưởng. Tinh hoa kim loại khác nhau tuy rằng dung hợp khó khăn, nhưng sau khi dung hợp, hiệu quả hết sức kinh người.
Tinh Băng Sắt Lửa Đồng: Độ cứng 640. Truyền đấu khí linh mẫn: tứ cấp!
Thuộc tính cứng của kim loại càng mạnh, tất nhiên thời điểm chiến đấu càng khó có thể hư hỏng. Truyền đấu khí linh mẫn cao lại liên quan đến lượng đấu khí tiêu hao thông qua vũ khí, cùng với tốc độ truyền.
Càn Kình lại nhìn về chỗ sắt tinh từng chế tạo ở chỗ của đại thúc Bố Lai Khắc.
Sắt tinh nhất cấp: Độ cứng 60, khả năng truyền đấu khí: nhị cấp.
- Không so không biết. . .
Trong lòng Càn Kình thầm nghĩ:
- Vừa so sánh, chênh lệch đã rất rõ ràng.
Liên tiếp ba ngày, Càn Kình chuyên tâm rèn vũ khí. Dung hợp tinh hoa hai loại kim loại cấp cao chế tạo thành tinh Băng Sắt Lửa Đồng là một chuyện, rèn tinh Băng Sắt Lửa Đồng trở thành Trảo Mã Đao Kế Đô lại là một chuyện khác.
Càn Kình đánh hỏng bốn thanh đao, cuối cùng mới rèn ra được một thanh Trảo Mã Đao hoàn thiện, và cây một cung tốt, còn thêm cả ba mũi tên.
Trảo Mã Đao Băng Sắt Lửa Đồng: Độ sắc bén 400, độ cứng rắn 700. Mức độ truyền đấu khí: tứ cấp.
Trảo Mã Đao sắt tinh nhất cấp: Độ dắc bén 100, độ cứng rắn 70. Mức độ truyền đấu khí: nhị cấp.
- Vũ khí được rèn từ tinh hoa kim loại khác nhau dung hợp lại, quả nhiên mạnh hơn nhiều lắm.
Càn Kình vung hai thanh Trảo Mã Đao Băng Sắt Lửa Đồng. Hàn phong lướt qua trên không trung, lưu lại một dải sáng chói mắt, giống như không khí cũng bị cắt:
- Viêm Ma này có nham thạch cứng rắn hộ thể bên ngoài thân, lần này chắc hẳn có thể chém vỡ nó. Chỉ đáng tiếc. . .
Càn Kình thở dài một cái, nhìn cột thuộc tính kỹ năng liên tục lắc đầu:
- Độ thuần thục vẫn không tăng lên, cảm ngộ của ta đối với rèn đúc cũng vậy, không cảm giác được dấu hiệu mình rèn thành công.
Mười tám búa thăng phong: Nhị cấp: Độ thuần thục 249999/250000.
Từ lúc đánh hỏng đem Trảo Mã Đao thứ hai, chính là độ thuần thục như vậy. Hôm nay cuối cùng rèn Trảo Mã Đao thành công, độ thuần thục vẫn không tăng lên.
- Rèn cũng giống như đấu khí của chiến sĩ, sau khi đến bình cảnh phải có gì mới, nếu không sẽ trì trệ không tiến.
Càn Kình thở dài, cầm theo Trảo Mã Đao tiếp nhận bản đồ nơi ở của Viêm Ma do Bố Lai Khắc đưa cho, xoay người đi ra khỏi sân.
- Được rồi.
Bố Lai Khắc ngáp, lời nói vọng qua gian nhà, lọt vào trong tai Càn Kình:
- Một khắc khi ngươi trở thành rèn đại sư, có thể bước đầu tiếp xúc với minh văn.
Minh văn!
Càn Kình bước nửa chân trên mặt đất, trong nháy mắt giống như cắm rễ xuống mặt đất, cả người sững sờ nhìn cửa hàng minh văn cách đó không xa, trong đầu không ngừng vang vọng giọng nói lười nhác của Bố Lai Khắc.
Minh văn! Trở thành rèn đại sư có thể học minh văn! Càn Kình nắm Trảo Mã Đao, năm ngón tay không tự chủ được liên tục dùng sức, vài gân xanh nổi lên trên mu bàn tay.
Minh văn đại biểu cho trang bị ma pháp sang quý cường đại hoàn mỹ!
- Viêm Ma, ta tới đây.
Hai mắt Càn Kình lộ ra sự hưng phấn chưa bao giờ có. Hắn cầm theo Trảo Mã Đao đi rất nhanh về phía ngoài thôn.
- Hôm nay tiểu tử này làm sao vậy?
Á Đương Tư nhìn Càn Kình giống như một trận gió chạy vọt qua cửa, gãi đầu không hiểu nhìn Âu Lạp Lạp ở phía bên kia đường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.