🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Điều này liên quan rất lớn đến việc sau này ba người có thể trở thành chiến sĩ vĩ đại hay không. Nếu như chỉ có vấn đề nối xương, xương tốt, không cần chờ bọn họ hoàn toàn khôi phục hắn đã có thể lên đường.
Đấu mạch và nội tạng khác nhau. Nếu không thể hoàn toàn điều chỉnh tốt, vội vàng ra đi, như vậy sẽ lưu lại vết thương ngầm, đối với sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Về điểm này thậm chí là chiến sĩ Huyết Mạch cũng phải nghiêm túc để ý. Vì điều này liên quan đến chuyện bọn họ có thể đạt được lực lượng huyết mạch thức tỉnh cấp.mấy
- Thuốc khôi phục thật sự quá chậm. . .
Càn Kình khuấy đều thuốc liên tục thở dài. Về điểm này thuốc thần bí vẫn tốt hơn! Chỉ có điều thuốc thần bí thực sự quá khó điều chế. Hơn nữa tài liệu cũng khó tìm. Âu Lạp Lạp nói có thuốc thần bí có thể chữa trị nối xương, đấu mạch nội tạng tốt trong khoảng thời gian ngắn.
- Cũng không biết là thật hay giả? Có thể thần kỳ như vậy sao?
Càn Kình lẩm bẩm không ngừng lắc đầu:
- Thôi đi, dù sao với kỹ thuật của ta hiện tại cũng không đủ. Mới chỉ đạt tiêu chuẩn một học đồ mà thôi. Nếu như không muốn độc chết ba tên kia, vẫn không nên mạo hiểm thì tốt thôi.
- Học đồ?
Dược bà bà tò mò nhìn Càn Kình.
Người trẻ tuổi này đã là dược sư thất cấp gần như toàn hệ này lại tự xưng là học đồ? Vậy bản thân ta đây tính là gì? Chảng lẽ còn không đủ để nhập môn vào ngành dược hay sao?
Càn Kình điều chế thuốc xong, hắn đánh tiếng chào Dược bà bà, sau đó chạy thẳng đến phòng ba người kia đang ở. Hắn vừa đẩy cửa phòng bước ra, nhất thời cảm giác được ba chiến ý cường đại đang đối chọi với nhau.
Ba người uống hết thuốc càng khó uống hơn hôm trước, nhiều lần ợ hơi, vẻ mặt giống như vừa trải qua một trận đại chiến sinh tử.
- Càn Kình, ngươi thật sự xác định đi muốn học viện chiến tranh Chinh Phạt tỉnh Vĩnh Lưu để học sao?
Đoạn Phong Bất Nhị dựa vào giường nói:
- Ta và Phần Đồ gia vừa mới thảo luận qua. Kỳ thực học viện chiến tranh Thiên Phong cũng không tồi. Nó xếp thứ sáu, tài nguyên nhiều hơn so với học viện Chinh Phạt Chiến Tranh một chút. Nó lại không thuộc về học viện Chiến Tranh cao cấp, sẽ không thu hút quá nhiều chiến sĩ Huyết Mạch. Ngày đó khi ngươi giết chết Ni Lạp, ta đã phát hiện ra, ngươi thật sự rất có năng lực chiến đấu, So về đấu khí thực lực của ngươi mạnh hơn rất nhiều. Nếu đi Thiên Phong, đối với tương lai của ngươi có thể sẽ tốt hơn nhiều.
- Không, ta muốn đi tới học viện chiến tranh Chinh Phạt.
Càn Kình ngồi ngược hướng ghế, hai tay chống vào lưng ghế nói:
- Ta đã đáp ứng với vài người, sẽ đi học viện chiến tranh Chinh Phạt. Hơn nữa gia tộc thương nghiệp của muội muội bằng hữu ta đều nằm trong tỉnh Vĩnh Lưu này. Ta cũng không thể bảo bọn họ bỏ mặc toàn bộ sản nghiệp của nhà mình chứ? Sản nghiệp mỗi nơi đều có thế lực riêng. Muốn đột nhiên xen vào, không chỉ khó khăn, hơn nữa sẽ chảy rất nhiều máu. Ta không thể quá ích kỷ, để cho bọn họ gặp phải nguy hiểm. Hơn nữa, ta đã đáp ứng một trưởng bối, sẽ đi Hồng Lưu Chiến Bảo trở thành thành viên nghiệp đoàn chiến sĩ nơi đo.
- Hồng Lưu Chiến Bảo?
Đoạn Phong Bất Nhị điều chỉnh tư thế ngồi một chút:
- Chỗ Tăng Xuyên Đông kia sao? Người đó rõ ràng rất mạnh, nhưng lại làm việc cho nghiệp đoàn ma pháp. Ngày đó khi giết chết Ni Lạp, nếu có hắn ở đó, sợ rằng chúng ta sẽ không bị thương.
Càn Kình lặng lẽ gật đầu. Tăng Xuyên Đông quả thực rất mạnh! Chiến sĩ như vậy, vì sao cứ n phải bảo vệ cho nữ ma pháp sư điêu ngoa hung ác của nghiệp đoàn ma pháp kia? Lẽ nào, Hồng Lưu Chiến Bảo ở tỉnh Vĩnh Lưu dường như cuộc sống rất tệ? Không phải nghe đồn, đó cũng là một trong tám thế lực lớn của tỉnh Vĩnh Lưu sao?
- Tám thế lực lớn. . . Ai. . . Xuyên Đông, Hồng Lưu Chiến Bảo chúng ta hiện tại đã ở tầng dưới cùng của tám thế lực lớn tại tỉnh Vĩnh Lưu này. Ta thật sự sợ rằng qua mấy năm nữa, tỉnh Vĩnh Lưu sẽ chỉ còn lại bảy thế lực lớn. Hồng Lưu Chiến Bảo chúng ta sẽ hoàn toàn bị loại ra ngoài. . .
Tăng Xuyên Đông ngồi ở trên một chiếc ghế bằng gỗ Bạch, vẻ mặt trầm mặc nhìn hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo tóc đã hoa râm đang ngồi ở trước mặt hắn. Lần này, hắn đi tới Ma tộc không hoàn thành nhiệm vụ, còn bị phía bên nghiệp đoàn ma pháp oán giận.
- Ngươi không phải đã nói, từng gặp được một chiến sĩ trẻ tuổi rất tốt sao?
- Đúng vậy. . .
Tăng Xuyên Đông thở dài, hai mắt thoáng mông lung nhớ lại:
- Thực sự một người tuổi trẻ kỳ lạ. Với tuổi tác như vậy đã là Hàng Ma cửu chiến, lại có thể giết chết chiến sĩ Huyết Mạch. . .
- Vậy hắn. . .
- Không biết hắn còn sống hay không. . .
Tăng Xuyên Đông lắc đầu:
- Lần này bên Ma tộc kia chết một Ám Bộ nhị tinh. Ta cảm giác có khả năng liên quan tới bước chân của bọn họ. Giết chết một Ám Bộ nhị tinh, sao có thể không bị thương được? Tái ngoại loạn như vậy, có thể còn sống trở về hay không rất khó nói. Nếu như có thể sống trở về, ta có chút lòng tin, Hồng Lưu Chiến Bảo có hắn, sẽ được chấn hưng.
- Phải không? Ngươi cũng cho rằng Ám Bộ nhị tinh chết trong tay hắn?
- Thế nào?
Trong mắt Tăng Xuyên Đông lộ vẻ vô cùng kinh ngạc:
- Còn có người cho là như vậy sao?
- Ừ, vị kia cũng cho là như vậy.
- Vị kia?
Thân thể Tăng Xuyên Đông run nhè nhẹ:
- Ngài nói là. . .
- Hiện tại tạm thời ở Áo Khắc Lan, tự nói là sẽ cùng nữ nhi cả đời nuôi chim.
- Đại nhân Lôi Địch sao?
Thân thể Tăng Xuyên Đông liền ngồi thẳng, thần sắc vô cùng hưng phấn.
Lôi Địch! Đã từng là chiến sĩ rất được xem trọng tại Hồng Lưu Chiến Bảo! Thậm chí tổng nghiệp đoàn chiến sĩ hoàng triều Chân Sách cũng xem trọng! Được xem như tiến rất gần tới Chiến Đường, cũng rất có thể trở thành cường giả Chiến Thánh trong các chiến sĩ bình thường!
- Đúng, người đó cũng suy nghĩ như vậy. Cho nên, ta đã phái Hồng Lưu Thập Chiến đi ra ngoài tái ngoại. . .
- Phái Hồng Lưu Thập Chiến đi sao. . .
Tăng Xuyên Đông mím chặt môi.
Hồng Lưu Thập Chiến chính là chiến lực mạnh nhất của Hồng Lưu Chiến Bảo. Ngoại trừ hội trưởng và phó hội trưởng ra, toàn bộ bọn họ đều được xuất động sao? Chỉ vì một người chiến sĩ tuổi còn trẻ như vậy sao? Hiện tại, tái ngoại đang loạn như vậy, nếu hao tổn bất kỳ người nào trong Hồng Lưu Thập Chiến, đối với bọn họ đều là tổn thất rất lớn.
- Người kia nói nếu như Hồng Lưu Thập Chiến có thể tìm ra được Càn Kình cứu hắn thoát khỏi đó, như vậy cho dù tất cả bọn họ chết hết cũng đáng giá.
Hội trưởng lại giơ tay lên day trán:
- Ta còn nghe nói, chính người đó cũng đã cầm theo vũ khí của mình, trực tiếp đi tới tái ngoại.
- Đại nhân Lôi Địch đã tự mình ra ngoài biên cương xa xôi tìm hắn sao?
Khóe mắt Tăng Xuyên Đông ánh lên vẻ kinh hoàng. Thân thể bỗng nhiên đứng phắt lên:
- Sao có thể để đại nhân Lôi Địch làm như vậy được? Đâu của đại nhân Lôi Địch đã được bên phía Ma tộc treo giải thưởng lớn! Nếu như bị người ta biết được. . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.