Càn Kình cũng không quá lưu ý. Muốn lợi dụng khoảng cách sai? Điều đó không thành vấn đề! Trên đời này kẻ địch trời sinh của ma pháp sư là ai? Cung tiễn thủ!
Đáp ứng?
Khải Lặc không thể tin được vào tai mình. Càn Kình biết rõ Bích Lạc là học viên ma pháp tiêu chuẩn thế nào, không ngờ lại đáp ứng? Hắn quá kích động hay có lá bài tẩy gì? Lẽ nào hắn là chiến sĩ Hàng Ma?
Khải Lặc dùng sức lắc đầu, trên mặt lộ ra nụ cười tự giễu. Điều phỏng đoán này quá mức hoang đường. Càn Kình sao có thể là chiến sĩ Hàng Ma được? Ngày sau nếu như có vận khí tốt, có lẽ có thể sẽ trở thành chiến sĩ Hàng Ma, nhưng bây giờ tuyệt đối không thể trở thành chiến sĩ Hàng Ma! Muốn trở thành chiến sĩ Hàng Ma, cần có bí pháp đấu khí!
Hai năm qua, Càn Kình mất tích ở dãy núi Lạc Nhật, căn bản không thể nào tiếp xúc được tới bí pháp đấu khí. Nhiều nhất chẳng qua là thực lực chiến sĩ thập cấp được đánh bóng rất kinh người mà thôi.
Không sai! Nhất định là như vậy!
Khải Lặc càng nghĩ càng cảm giác suy đoán của mình chính xác. Cách Lan chẳng những là chiến sĩ Hàng Ma, hơn nữa còn là chiến sĩ Hàng Ma sử dụng bí pháp mười tám đấu khiếu cô đọng đấu khí, tính ra cũng được năm năm. Lại thêm Khải Kỳ! Hừ! Không sai, cháu của ta Khải Kỳ, hắn có thêm một vương bài chân chính mà bất kỳ ai cũng không nghĩ ra được!
Chiến sĩ huyết mạch!
Khải Lặc hưng phấn nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226459/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.