Chương trước
Chương sau
Hắn cầm lấy một khối đấu thạch mới lấy ra từ trong khoáng mạch, nắm trong tay, bắt đầu tập luyện hấp thu đấu năng chuyển hóa thành đấu khí.
Trong gần ba canh giờ ngắn ngủn, đấu thạch màu xám mất đi tia hào quang cuối cùng. Đấu năng trong khối đấu thạch đã bị hấp thu hết, phân bố đều ở trong một trăm lẻ tám đấu khiếu.
Càn Kình mở mắt nhìn Hoàng Tuyền ngồi xếp bằng, đang ngồi thiền ngưng tụ tinh thần lực chuyển hóa thành ma pháp lực, trong lòng chợt cảm thấy tán thưởng. Nữ nhân này rõ ràng đã đến thời khắc mấu chốt để ngưng tụ tinh thần lực chuyển hóa thành ma pháp lực, không sử dụng ma trận ngưng tụ để hỗ trợ, cho dù tay cầm một khối ma hạch ngưng tụ cũng sẽ sáng tạo ra kỷ lục, nhưng bởi vì không muốn lấy đi ma hạch của muội muội, trước sau không hề động tay lấy một khối nào để sử dụng.
Ngưng tụ tinh thần lực chuyển hóa thành ma pháp lực! Một lần hành động bước vào hàng ngũ của đại ma pháp sư! Đây là chuyện mê người tới mức nào? Từ trước tới nay chưa từng thấy ma pháp sư nào có thể kiên trì khi đối mặt với mê hoặc như vậy!
Đánh giá của Càn Kình đối với Hoàng Tuyền, bất tri bất giác càng ngày càng tăng cao. Hắn bội phục không phải vì nàng có thiên phú ma pháp đáng sợ, mà bởi ý tưởng bảo hộ muội muội, kiên quyết chống lại mê hoặc sử dụng con đường tắt là ma hạch.
Trong không khí, tinh thần lực dao động càng ngày càng nhiều. Thân thể Hoàng Tuyền nhanh chóng run rẩy. Ngay cả cỏ dại nơi nàng ngồi và áo khoác choàng trên người cũng giống như bị cái gì có triệu hoán, bắt đầu dao động.
Lửa đang thiêu đốt trong lò, rõ ràng trong tình trạng kín gió, chúng lại giống như bị gió mạnh thổi qua, ngọn lửa uốn lượn, phát ra những tiếng tí tách.
Đây cũng là lần đầu tiên Càn Kình thấy thời điểm mấu chốt khi có người ngưng tụ tinh thần lực chuyển hóa thành pháp lực, hai tay không khỏi nắm thật chặt. Tinh thần lực khổng lồ của Hoàng Tuyền gần như đã đạt đến đỉnh điểm, gần giống như nước sắp sôi trào, lại chậm chạp không cách nào sôi trào thực sự.
Càn Kình lặng lẽ lấy ra một khối ma hạch, nhẹ nhàng vứt xuống bên cạnh Hoàng Tuyền. Tinh thần lực khổng lồ nhất thời rút lấy ma pháp lực trong ma hạch, trước sau đạt được giới hạn cuối cùng. Trong một sát na này... nó giống như núi lửa phun trào mãnh liệt!
Tinh thần lực không ngừng chuyển hóa thành ma pháp lực. Càn Kình cảm giác trong y phục chứa đựng một khối khác ma hạch, đang không ngừng rung động. Hoàng Tuyền vừa bước vào đại ma pháp sư cho thấy muốn hấp thu. Tuy rằng nàng không thể động tới ma hạch của Bích Lạc, nhưng đối với Càn Kình người không tính là bằng hữu, lại không quá khách khí. Ma pháp lực lần lượt hất thu tất cả ma hạch.
Sau khi giằng co nửa giờ, toàn bộ ma pháp lực của Hoàng Tuyền đã được chuyển hóa xong. Nàng chậm rãi mở to môi mắt rõ ràng tương tự như Bích Lạc, nhưng lại luôn lộ ra sự lạnh lùng. Nàng nhìn về phía Càn Kình khẽ gật đầu:
- Cảm ơn.
Càn Kình không để ý, nhún vai một cái:
- Không cần khách khí.
Hoàng Tuyền chậm rãi đứng dậy, đi tới trước mặt Càn Kình, trực tiếp cúi người chín mươi độ. Mái tóc màu đen theo dường như muốn chảy tới mặt đất.
Hoàng Tuyền trước sau cúi người, hoàn toàn không có ý đứng thẳng lại. Nàng mở miệng, mang theo khí tức băng hàn, nói:
- Cảm ơn.
Thân thể Càn Kình hơi chấn động. Cùng là cảm ơn, lại bao hàm mức độ lạnh lùng hoàn toàn khác nhau. So với tiếng cảm ơn thứ nhất, tiếng thứ hai này tuy rằng vẫn lạnh lùng, nhưng lại tràn ngập tình cảm.
Đây không phải là lời cảm ơn vì đã đưa một khối ma hạch giúp nàng bước vào đại ma pháp sư. Hoàng Tuyền tự tin cho dù không có ma hạch giúp đỡ, cùng lắm thì muộn mấy tháng cũng có thể thành công, chỉ có điều khổ cực hơn một ít mà thôi, không có gì là không được.
- Bích Lạc, đã khiến ngài phiền lòng.
Hoàng Tuyền vẫn duy trì tư thế cung kính cúi người:
- Ta ở trong tình trạng này, cũng không cách nào báo đáp được ngài. Cảm ơn.
- Thật sự không có gì.
Càn Kình đối mặt với nữ nhân cho tới bây giờ vẫn lạnh lùng, thậm chí có chút tự cao tự đại này, đột nhiên vì muội muội lại có hành động như vậy, ít nhiều cũng có chút xấu hổ, khổ sở gãi đầu, muốn phá vỡ tình thế khiến viền mắt hắn thoáng ướt:
- Ta có thể lĩnh hội được tâm tình của nàng.
Sơn động yên tĩnh... Chỉ có tiếng lửa tí tách...
Hoàng Tuyền bỗng nhiên thẳng lưng, bước đi như linh miêu đi tới bên cạnh Càn Kình, vòng eo mềm mại lại nhẹ nhàng cúi xuống...
...
Nàng nhẹ nhàng hôn lên gò má. Trong thế giới của Càn Kình, điều này có thể so sánh với sấm sét nổ mạnh. Tay hắn đang vò đầu, trong nháy mắt cứng đơ tại chỗ.
Môi Hoàng Tuyền rất lạnh, nhưng cũng rất mềm, rất thơm, rất ôn nhu. Cái lạnh không giống với nhiệt độ người bình thường nên có.
Càn Kình có phần không dám tin tưởng, sờ vào chỗ vừa được hôn. Khí chất lạnh như băng của Hoàng Tuyền còn lạnh hơn so với Cực Băng Hồ. Hành động này của nàng thực sự khiến người ta khó có thể suy nghĩ được.
Hoàng Tuyền lại yên lặng trở lại vị trí ban đầu, nhẹ nhàng cầm một áo khoác lên. Ma pháp bào mềm mại lập tức che đi dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn của nàng. Một chiếc áo khoác khác chậm rãi che đi ma pháp bào.
Sơn động khôi phục lại sự yên tĩnh hoàn toàn, chỉ có tiếng lửa cháy tí tách.
Càn Kình xoa gương mặt vừa được hôn, khẽ lắc đầu cười, lấy mũ pháp sư đắp ở trên mặt lại tiến vào trong Thế giới vô tận.
Hắn ở bên cạnh Bố Lai Khắc vẫn giống như mọi ngày, đủ mười hai tiếng. Lúc này, Càn Kình mới mở cột trạng thái của mình ra xem một chút.
Vạn Ảnh: Nhất cấp, độ thuần thục 105732.
Mười tám búa thăng phong: Nhị cấp: Độ thuần thục 253977.
- Dường như còn phải rất lâu, ta mới có thể thực sự hoàn toàn nắm được cái này...
Càn Kình phát hiện mấy ngày nay, số lần mình lắc đầu còn nhiều hơn cả mười lăm năm trước cộng lại:
- Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể tăng nhanh độ thuần thục được? Khổ luyện là điều không thể thiếu, nhưng nhất định phải tìm cách học khác. Cách thức sai lầm sẽ làm chậm tốc độ học lại. Cách học chính xác, lại có thể tăng cao tốc độ học.
Càn Kình lại đứng ở trước cửa hàng thuốc thần bí Âu Lạp Lạp. Lần đầu tiên Càn Kình có cảm giác kích động muốn quay đầu bỏ đi. Nước thuốc ngày hôm qua quả thật có lợi cực lớn, nhưng có trời mới biết ngày hôm nay sẽ gặp phải đãi ngộ gì? Hơn nữa nước thuốc kia còn bá đạo hơn Cực Băng Hồ gấp trăm lần!
Trên đời này khó nhất là công phá pháo đài. Cho tới bây giờ đều là công phá từ bên trong ra. Thuốc thần bí trực tiếp bạo loạn trong người, tương tự lực đạo nảy sinh lực công kích, cảm giác đau đớn lại khác gấp ngàn vạn lần.
- Tới rồi sao? Nhanh vào đây, không nên lãng phí thời gian.
Giọng nói của nữ vương Âu Lạp Lạp từ sâu trong đình viện xuyên qua quầy hàng chui vào trong tai Càn Kình, lại khiến hắn, một người đối mặt với ma thú cá Hùng Phong cũng không đổi sắc, lại thấy nổi da gà.
Càn Kình vừa đi vào, bỗng nhiên cảm giác sàn nhà dưới chân sụp đổ. Lực lượng liền truyền qua bàn chân, phát lực lập tức lùi lại phía sau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.