- Bán nhân mã?
Tay Càn Kình vừa cầm lấy Trảo Mã Đao thoáng hơi cứng đờ, ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn vẻ mặt đương nhiên của lão nhân:
- Sơn cốc Tứ Quý có bán nhân mã?
Bán nhân mã! Đây là một loại phương thức sinh tồn tương tự với nhân loại, nhưng thật ra lại là một loại ma thú. Chúng sẽ sử dụng vũ khí của nhân loại, đặc biệt là đại thương, búa chiến, cung! Chi dưới mạnh mẽ hoàn toàn là một chiến mã cường tráng, có thể dùng tốc độ cực nhanh, cực kỳ thích giết chóc và có ý thức nắm giữ địa bàn rất mạnh, so với ba con hổ tuyết ở chỗ tuyết lở lại càng hung hãn cường đại hơn.
- Đó là đương nhiên.
Ngón tay lão nhân đảo qua bốn phía sơn cốc Tứ Quý, rất có khí thế nói:
- Địa bàn của sơn cốc Tứ Quý còn lớn hơn hai tỉnh một chút. Số lượng và loại ma thú sinh tồn ở đây, tất nhiên cũng đặc biệt phong phú. Nếu không làm sao có thể là nơi ác mộng của các chiến sĩ?
Càn Kình hoạt động hai chân đã khôi phục tri giác và động lực, cầm theo Trảo Mã Đao nhìn dãy núi phía xa chim trong sương mù, trong lòng thật ra cũng không mấy lo lắng. Mảnh đất này dường như nhìn từ phía xa lại vẫn còn kém hơn so với núi phía tây trong thế giới vô tận.
- A! Được rồi, tiểu tử.
Lão nhân nhìn theo bóng dáng Càn Kình sắp biến mất ở trong sương mù dày đặc thản nhiên nói:
- Ngươi thuận tiện tìm xung quanh xem có thực vật nào từ gốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226420/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.