Một tinh thần lực cường đại quanh quẩn ở trong sơn động, thu hút ánh mắt của Càn Kình.
Hoàng Tuyền! Người khoác lông chim bện thành phi bị, hai tay nắm thật chặt một khối đá đen. Một tia tinh thần lực rút ma pháp lực từ trong khối đá đen ra.
Ma hạch!
Càn Kình rốt cuộc đã hiểu rõ mình thiếu cái gì. Hóa ra trong lúc mình tiến vào trong thế giới vô tận, Hoàng Tuyền tỉnh lại đã lấy từ trên người hắn ra viên ma hạch vô dụng với chiến sĩ nhưng đối với ma pháp sư lại có tác dụng không gì sánh được tác dụng.
Càn Kình không để ý nhún vai, rất hứng thú nhìn người tuyệt đối là thiên tài ma pháp này, trong lòng âm thầm suy đoán, chỉ mới dựa vào một khối ma hạch, đã có thể ngưng tụ ra ma pháp lực mà người khác cần một ma trận hội tụ mới có thể hoàn thành. Đây là chuyện nghịch thiên tới mức nào?
Càn Kình nhìn Hoàng Tuyền tập luyện một hồi, nghĩ có chút buồn chán, hoạt động thân thể đứng lên. Hắn lại phát hiện đấu mạch trong cơ thể mình đã mở rộng gấp đôi so với lúc ban đầu. Đây giờ đấu mạch cũng tăng gấp mười lần so với đấu mạch lúc đầu! Cho dù là lực lượng cũng được tăng cường rất nhiều.
Càn Kình đi lặng lẽ ra khỏi sơn động, nhìn bầu trời vẫn còn lác đác những vì sao, nhìn về phía học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan:
- Ai có thể dự đoán được, một kẻ thực hiện nghi thức thức tỉnh huyết mạch thất bại như ta, không ngờ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226415/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.