Càn Kính cúi đầu nhìn hai người, đưa tay ra nắm lấy cổ áo hai người, trực tiếp kéo hai người đang vô lực đi về phía trước:
- Ta thật sự quá chán ghét các ngươi! Không sai, ta đánh các ngươi không phải bởi những lý do như các ngươi nghĩ. Ta đánh các ngươi chính bởi vì nụ cười đáng ghét của các ngươi. Về phần ra tay đánh lén, lẽ nào ta phải chờ đến khi các ngươi động thủ đánh ta, ta mới đánh trả sao?
- Ngươi... Ngươi...
Tên đầu trọc thân thể vẫn co ro, mắt chợt phát hiện ra vị trí của mình. Hắn lộ vẻ không thể tin được kinh ngạc chất vấn:
- Ngươi muốn... muốn làm...
- Ta muốn làm gì?
Càn Kính cười híp mắt thả tay đang nắm cổ áo tên đầu trọc ra, liền thấy đầu trọc thét lên kinh sợ rơi thẳng xuống.
Sau đó, sâu phía dưới truyền đến một tiếng tõm. Nước giếng phẳng lặng văng lên. Còn có cả tiếng chửi rủa của tên đầu trọc ở trong nước.
Càn Kính cười tủm tỉm nhìn một gã học trưởng trên tay khác:
- Bây giờ, ngươi biết ta muốn làm gì rồi chứ? Nhớ kỹ, sau này không nên lộ ra nụ cười khiến người ta chán ghét như vậy. Đúng, chính là nụ cười cho rằng người ta là tiểu cẩu để trêu chọc. Nụ cười này, trong lòng ta có bóng ma...
Tõm...
Tên học viên chiến sĩ năm hai thứ hai còn không kịp nói vài lời uy hiếp Càn Kính, kiểu như học trưởng năm hai chắc chắn sẽ không bỏ qua hắn, thân thể đã ở trong giếng nước.
- Thật là kỳ quái.
Càn Kính cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226337/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.