Mình lại rèn sắt cả đời, thiên phú không tính là tốt, cũng không thể kém hơn người trẻ tuổi này nhiều như vậy chứ?
Trong lúc mọi người nhìn soi mói, Càn Kình ngáp một cái, hai cánh tay giang rộng ra chậm rãi lắc lư cổ vài cái, cuối cùng nhún vai, quay lại nhìn người của đoàn thám hiểm Hỏa Diễm mỉm cười.
Lỗ Tạp Tư thấy nụ cười này, cảm giác giống như bị người ta dùng dao đâm vào thân thể. Hắn nhìn nụ cười thân thiện đó lại giống như một nụ cười nhạo?
Thợ rèn mạnh nhất của hai cửa hàng, rèn một cảnh đẹp ý vui lần lượt chế tạo ra một khối tinh sắt nhị cấp và tinh sắt ngũ cấp.
Chung quy thợ rèn của hai cửa hàng rèn đều có thực lực trên lĩnh vực này. Cho dù là đứa trẻ ba tuổi nghe xong đẳng cấp tinh sắt của hai bên cũng có thể phân rõ bên nào mạnh bên nào yếu.
Hậu viện của cửa hàng rèn trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại có tiếng lửa cháy và tiếng mọi người thở dốc. Hầu như ánh mắt mọi người đều đặt ở trên người Càn Kình.
Càn Kình bình tĩnh len lén phủi hai tay vừa cầm búa, trong lòng thầm giật mình. Ngày hôm qua chỉ có thể rèn ra tinh sắt nhị cấp. Sau khi trải ra một đêm được Bố Lai Khắc giáo dục chỉ điểm, không ngờ trên phương diện rèn tinh sắt liền tăng lên ba cấp. Nếu như mình rèn vũ khí...
Càn Kình nhìn đao kiếm bán thành phẩm bên cạnh lò lửa này một chút, trong lòng dâng lên kích động muốn học tập cách rèn vũ khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226328/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.