Editor: Quân
Ngẩng đầu nhìn người đang chắn ở cửa, ta day trán, không khỏi hữu khí vô lực than nhẹ một tiếng:
“Cầu xin ngươi đấy đệ nhất công chúa, đừng đuổi theo ta nữa có được không? Đuổi từ phủ Thái phó đến chợ bán thức ăn, lại từ chợ bán thức ăn đuổi tới phường tơ lụa, bây giờ còn theo từ phường tơ lụa tới trà lâu … Người không biết còn tưởng hai chúng ta có quan hệ gì đó mập mờ.”
“Không cần biết người khác nói thế nào. Ta hỏi ngươi, ngươi thật sự không đáp ứng?” – Nhã Nhã vẻ mặt hùng hổ nói.
Ta xoay cổ vài cái. “Câu trả lời chỉ có một.”
“Thiết!” Đặt mông ngồi xuống, nàng vẻ mặt phẫn oán (phẫn hận + oán giận) lấy khăn ra quạt, trừng mắt nhìn ta: “Thấy chết không cứu thì không phải bằng hữu!”
“Xin hỏi, ngươi sắp chết sao?”
“…” Nàng nhảy dựng lên, mặt đỏ bừng: “Bọn họ ép buộc ta như vậy thì có khác gì chết đâu!”
“Bình tĩnh!” Chậm rãi xua tay, ta từ từ nhấp một ngụm trà. “Chẳng phải chỉ là lập gia đình thôi sao, gả đi là tốt rồi.”
“Chết tiệt!” – Nàng hai mắt trợn trừng – “Nói nghe nhẹ nhàng quá nhỉ, hay là ngươi thay ta gả đi.”
Ta cũng không ngẩng đầu lên, giả bộ rụt rè: “Ngượng quá, người ta đã là gái có chồng rồi, xin công chúa tìm một nhân tài khác đi thôi.”
“Vậy ngươi phải giúp ta đào hôn!”
“Càng không được!”
“Oaaaaaaaaaaa –” – Người nào đó bắt đầu phát điên.
Ta thở dài, miễn cưỡng chống cằm nhìn nàng: “Ngươi đã từng gặp Lý Thị Lang chưa?”
“Chưa!” Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tinh-tuong-cong/1616072/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.