“Tiểu thư …”
Vỗ đầu nàng, ta hảo tâm hỏi: “Sao mắt lại thũng xuống thế này?”
Tứ Hỉ khụt khịt mũi, có chút buồn bực nói: “Tiểu thư có thể nói với chủ tử cho ta hầu hạ người không?”
“Sao?” Ta nháy mắt mấy cái, khó hiểu hỏi: “Ngươi không phải vẫn làm ở Tiêu Dao cư đó sao? Như thế nào lại … ngươi đi rồi thì Cừu Ngọc Đường sẽ thế nào?”
“Đừng nhắc đến tên khốn kiếp đó nữa!” Tứ Hỉ đột nhiên nghiến răng nghiến lợi.
“Hắn làm sao?”
“Hắn không phải người.”
“Không phải người?” Ta có chút đăm chiêu gật gật đầu. “Ừ, cũng đúng, hắn là yêu.”
“Yêu?” Lần này đến lượt nàng trợn mắt khó hiểu.
“Đúng vậy.” Lại gật gù cái đầu. “Yêu nhân!”
“…”
“Ta có nói sai gì sao?”
“Tiểu thư, cô đứng đắn một chút đi được không ?” Nàng nâng trán, sau đó ra vẻ thật kiên định nói : “Ta không bao giờ muốn hầu hạ cái tên kia nữa !”
“Vì sao ?”
“Hắn … hắn đối với ta … ta …”
Nhìn mặt nàng càng ngày càng đỏ, ta đã đoán ra được tám phần. “Hắn bắt nạt ngươi sao ?” Cũng khó trách, với kẻ ‘cuồng kết hôn’ như Cừu Ngọc Đường thì miếng thịt béo dâng lên đến miệng lý nào lại không ăn.
“Cũng … cũng không phải bắt nạt gì, chỉ là bị hắn … hôn một cái.”
“Cái gì ? Hắn …” Thất vọng quá ! Còn tưởng là chuyện gì mang tính hạn chế độ tuổi chứ.
“Cho nên ta hiện tại rất ghét hắn, nhìn một cái là muốn mắng, nhìn hai cái thì muốn đánh, nhìn ba cái thì …”
“Làm thịt hắn?”
“…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tinh-tuong-cong/1616068/quyen-4-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.