Editor: Quân
Thoáng nhìn Sở Hoa Vân ngồi bên cạnh đang không ngừng chà xát góc áo, ta không khỏi bất đắc dĩ thở dài:
“Nhị tỷ …”
“…”
“Bộ quần áo này có thù oán gì với ngươi sao?”
“…” Mặt nàng tức thì đỏ lựng như cầu lửa, bàn tay lại lúng túng không biết để đâu. “Ta … ta …”
“Được rồi, thoải mái một chút đi.” Ta vỗ vỗ lưng nàng, hất cằm về phía sau. “Bọn họ cũng không phải là mãnh thú hồng thủy gì, ngươi cần gì phải như thế?”
Chẳng qua là các vị trưởng bối muốn hai người chúng ta thử xem cảm giác ở chung với họ thế nào, cũng chưa có quyết định chuyện chung thân.
“Nhưng mà ta …” – Nàng càng nói lại càng nhỏ – “Cứ cảm thấy mất tự nhiên thế nào ấy.”
“Có gì mà phải mất tự nhiên,” – Ta bĩu môi – “Tuy rằng ta cũng rất chán ghét họ, nhưng so với người khác thì mẹ của chúng ta tính tình tốt hơn rất nhiều rồi.”
“Cũng đúng. Mẹ nói là không muốn một mình ôm đồm việc hôn sự của hậu bối cho nên mới bảo chúng ta tự mình quyết định. Nhưng tiểu muội à …” – Tay nàng chỉ về phía sau, vẻ mặt đầy nghi hoặc – “Bọn họ thật sự là hai vị công tử của Hà gia sao?”
“ … Cứ cho là thế đi.” Một người béo như lợn, một người thô như hổ, nhìn thế nào cũng không thấy liên quan gì đến mấy chữ ‘ngọc thụ lâm phong’, ‘tiêu sái lỗi lạc’ như lời bà mối nói.
“Nhưng xem ra họ cũng là người thành thật. Đi lâu như vậy rồi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tinh-tuong-cong/1616049/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.