.
Editor : Quân
Chán đến chết ngồi ở dưới tàng cây, ta nâng má ngồi xem hai cái người đang "giành nhau" rất cao hứng bên hồ nước.
“Này, trả lại cho ta, đó là do ta tìm được !"
“Cầu xin ngươi đừng nói mơ giữa ban ngày nữa được không, bông diên vĩ này rõ ràng là người ta tìm được trước nha …"
“Cái gì mà ‘người ta’, ‘người ta’, đây là giọng điệu mà một đại nam nhân như ngươi nói chuyện sao ?"
“Thẩm công tử, ngươi nói như vậy là không đúng. Người ta thích nói thế nào thì nói như thế, ngươi phải biết tôn trọng thói quen của ta chứ …"
“Gì ?!" - Thẩm Ninh hừ mũi – “Suy nghĩ của Hạ Hầu công tử thật đúng là khác người. Nhưng ngươi như vậy mà Sở Nhi lại thích ngươi sao ? Nàng thành tâm thành ý đáp ứng làm vị hôn thê của ngươi sao ?"
“Nàng …" - Hạ Hầu Ý nghẹn lời một chút – “Đương nhiên là nàng cũng thích ta … còn nói muốn vĩnh viễn ở cùng ta !"
Tay ta trượt khỏi cằm, người này thật đúng là cái gì cũng dám nói.
“Không có khả năng ! Thái độ của nàng đối với ngươi căn bản không có thân cận đến mức ấy." - Thẩm Ninh đắc ý dào dạt nói.
“Nếu không thì cũng thân hơn ngươi." - Hạ Hầu Ý như bắt được nhược điểm của hắn, càng nói càng đắc ý dạt dào – “Tối thiểu trên danh nghĩa nàng vẫn là vị hôn thê của ta, cũng chưa từng hạ độc ta … Chỉ dựa vào hai điểm này thôi, Thẩm công tử ngươi nên thức thời mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tinh-tuong-cong/1616034/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.