Editor: Quân
Vì sao lại muốn ta đi trộm thư tín cùng danh sách của Hạ Hầu Kiệt?
Theo như thái độ của hắn đối với chuyện giữa Hạ Hầu Ý và ta thì có thể thấy rằng hắn không giống loại người lòng dạ hiểm ác. Một phụ thân từ ái như vậy thì liệu có bí mật gì mà không thể cho ai biết?
Không chừng tên yêu nhân kia xem không vừa mắt người ta, nhân thể muốn chỉnh chết mình nên mới … Ngọc nương đã từng nói qua là có một đại quan nhất phẩm chẳng may động chạm đến hắn nên bị biếm thành thứ dân, xem chừng Hạ Hầu Kiệt cũng là vì không cẩn ngôn mà rước hoạ vào thân.
Nếu nói như vậy, ta đây chẳng phải sẽ thành đồng loã hãm hại trung thần sao?
Thật là nan giải! Cái nhiệm vụ này …
“Tiểu thư, Hạ Hầu công tử đến đây.” – Tứ Hỉ ở ngoài cửa thông báo. Vừa dứt lời, cửa kẽo kẹt một tiếng bị người đẩy ra.
“Sở nhi, ta về rồi! Có nhớ người … ” – Thoáng nhìn sắc mặt ta không tốt, Hạ Hầu Ý cuống quít sửa miệng – “À … ờ … Ta muốn nói là … vẻ mặt ngươi trông hoảng hốt như vậy, nhất định là … đang nhớ đến người nào đó.”
“Ừm !” – Nâng mắt miễn cưỡng nhìn hắn, ta thuận miệng đáp – “Nhớ cha ta.”
“Ồ ? Nhớ cha ngươi sao ? Ông ấy hiện tại ở chỗ nào, ta phái người tới đó đón ông được không ?”
“Cũng tốt.”
“Vậy, ông đang ở …”
“Âm tào địa phủ.”
“…”
“…”
“À … ha ha …” – Hạ Hầu Ý giương lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tinh-tuong-cong/1616024/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.