Editor: Quân
Kỳ quái, đi đâu vậy?
Bạch Tinh này, nói muốn dạy ta theo dõi, kết quả là sau khi đi hai vòng ở chợ thì đã không thấy tăm hơi đâu cả. Chẳng lẽ chui xuống đất? Hay là bay lên trời rồi?
Tới tới lui lui hai vòng, vẫn là không tìm được người. Bất đắc dĩ thở dài, xem ra chỉ có thể tới các cửa hàng mà tìm vậy.
Quả không ngoài dự đoán của ta, Bạch đại tiểu thư sắp lấy chồng đang ở một tiệm bán tơ lụa chọn vải dệt.
“Bạch Tinh tỷ …”
“Tiểu Huyền, ngươi đã tới. Mau giúp ta nhìn xem, tấm vải lụa nào có vẻ sáng hơn?”
“…” Nàng hoàn toàn đã quên chức trách nhiệm vụ của mình. Ta dương dương tự đắc giương lên khóe miệng, đi qua đó tinh tế kiểm tra hai xấp vải đỏ.
“… Cái này!” – Ta kết luận – “Sắc điệu thanh thoát, khi sờ vào cảm giác cũng mềm mịn trơn bóng.”
“Ừ, vậy thì lấy cái đấy.” – Nàng tiếp nhận xấp vải – “Lão bản, bao nhiêu tiền?”
“Bốn lượng hai, cô nương.”
“Đắt như vậy sao? Có thể giảm một chút không?”
“Không dối gạt cô nương, giá cả ở Bàn Nguyệt lâu của ta đã là thấp nhất trong toàn bộ các cửa hàng ở kinh thành này rồi. Cô nương xem tấm vải này màu sắc chất liệu tinh tế như vậy, lấy giá bốn lượng hai tuyệt đối là tiền nào của nấy.”
“…”
“Khoan đã.” – Ta đè lại cánh tay đang muốn lấy tiền ra trả của Bạch Tinh – “Chờ một lát, để ta xem đã.”
Khoảng một nén nhang sau ….
“Tiểu Huyền thật là lợi hại, lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tinh-tuong-cong/1616017/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.