Bên kia, gương mặt của Dương Đình Nguyên đã tối sầm lại khi nhìn đến Tuệ Nhi và Lưu Vĩnh Thụy đứng cạnh nhau. Một chút không cam tâm thoáng qua trong mắt anh ta. Anh ta luôn coi thường Tuệ Nhi, cho rằng cô chỉ là một chiếc bình hoa xinh đẹp, ngu ngốc nhưng không ngờ rằng cô lại có một mặt quyến rũ mê người đến vậy.
Không thể không thừa nhận cô và Lưu Vĩnh Thụy đứng bên nhau thật xứng đôi. Dương Đình Nguyên đột nhiên cảm thấy cảnh tượng này thật chói mắt. Hắn ác độc nói.
- Tuệ Nhi, đừng giả bộ nữa. Cô đã nói với tôi rằng cô cảm thấy ghê tởm mỗi khi đến gần Lưu Vĩnh Thuỵ. Cô chỉ muốn tôi chạm vào người cô thôi mà..
Câu nói của Dương Đình Nguyên vừa dứt, Tuệ Nhi đã cảm thấy sắc mặt của người đàn ông bên cạnh lạnh đi vài phần.
Lưu Vĩnh Thuỵ cụp mắt xuống nhìn cô.
- Những gì hắn nói có đúng không?
Tuệ Nhi cắn cắn môi, trong lòng âm thầm lôi cả dòng họ Dương Đình Nguyên hỏi thăm ngàn vạn lần, nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười tươi như hoa.
- Dĩ nhiên là không. Em thích anh như thế, làm sao có thể ghê tởm anh được chứ.
Lưu Vĩnh Thụy nhìn cô, nụ cười trên môi anh hơi lạnh. Anh nâng cằm cô lên nói.
- Vậy...hãy chứng minh đi.
- …
Tuệ Nhi khó tin hỏi.
- Bây giờ sao? Trước mặt nhiều người như vậy?
- Em không muốn sao?
- …
Tuệ Nhi nghiến răng. Bỏ đi, chỉ là một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-sach/2878886/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.