Lưu Vĩnh Thuỵ tàn nhẫn, quyết đoán, còn có thể chất của anh cũng rất mạnh mẽ. Tuệ Nhi trong lòng đột nhiên ngưỡng mộ anh. Cuốn tiểu thuyết máu chó này, vẽ ra hình tượng anh hoàn hảo thế này mà chỉ làm nhân vật phản diện, đúng là phí của giời.
Lưu Vĩnh Thụy quay lại, tình cờ bắt gặp ánh mắt không kịp che đậy của cô. Anh thích thú bế cô lên, nói khẽ.
- Chắc rằng em đã rất sợ đúng không?
Một cái ôm của công chúa?
Tuệ Nhi vô thức quàng tay qua cổ anh, nhưng vết thương trên vai lại bị động đến. Cô hít một hơi khí lạnh, cắn răng chịu đau nhoài người ôm chặt lấy anh, môi cô lướt qua xương quai xanh của anh. Một mùi gỗ đàn hương, cùng mùi đàn ông thoang thoảng trong mũi cô làm cô gai người.
Tuệ Nhi nhìn qua bả vai Vĩnh Thuỵ, thấy Dương Đình Nguyên đang đau đớn tột cùng. Chí ít thì lúc này trông cô vẫn tốt hơn hắn ta. Tâm tình cũng vì thế mà vui hơn một chút.
- Không được nhìn hắn.
Lưu Vĩnh Thụy bế cô ra ngoài, bá đạo nói.
- Nếu không, anh không ngại đâm hắn thêm một nhát nữa đâu.
Tuệ Nhi im lặng. Cô chỉ là muốn xem hắn đau đớn thế nào thôi mà. Nhưng mà đâm hắn thêm nhát nữa thì cũng không nên. Dù gì hắn cũng đang là nam chính. Nếu hắn có mệnh hệ gì, tiểu thuyết không có nhân vật chính lỡ đâu thế giới này sụp đổ, cô lại chết một lần nữa thì nguy to. Không chắc cô sẽ lại xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-sach/2878880/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.