Quách Bưu không phí thời gian với Diệp Chia nữa. Anh làm một động tác chào thân ái.
- Lời cũng đã chuyển rồi, quà cũng đã trao rồi. Tôi phải về báo cáo lại với Dương thiếu nhà tôi đây. Chúc Lưu lão gia thọ tỷ nam sơn nhé. Chào các vị.
Anh ta quay đi, khoé miệng cong lên thành một nụ cười đắc thắng.
Chẳng mấy chốc, tai tiếng của Dương Đình Nguyên và Diệp Chi sẽ lan rộng ra toàn bộ giới thượng lưu.
Diệp Chi vẫn gào lên từ phía sau.
- Tại sao mày hại tao? Toàn bộ những bức ảnh này không phải là tôi. Chỉ là ảnh ghép...là ảnh ghép...
- Diệp Chi…
Bố mẹ Diệp Chi thấy mặt Lưu lão gia đen như mực, vội vàng tiến lên giữ Diệp Chi lại.
Mẹ Diệp Chi gượng cười nói.
- Chuyện bọn trẻ yêu đương là điều không tránh khỏi. Lão gia đừng để tâm... Hơn nữa lúc Ái Thi còn sống, cô ấy đã nhìn ra được Diệp Chi rất xứng đôi với Vĩnh Thuỵ. Bây giờ cô ấy ở trên thiên đường, chắc chắn cũng rất muốn nhìn thấy hai đứa trẻ thành đôi. Lão gia, ông cũng không muốn đi ngược lại tâm nguyện của Ái Thi có đúng không?
Lưu lão gia thở dài.
Nghe đến tên Ái Thi, nét u ám trên mặt Lưu lão gia biến mất, lộ ra một tia bi thương cùng bất lực.
- Ôi chao... Tô gia các người có phải là đang lợi dụng dì Ái Thi để trục lợi không?
Tuệ Nhi ngồi ở ghế thản nhiên buông lời chế giễu.
- Ý cô là gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-sach/2878824/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.