- Ngày mai ai muốn phá sản thì tiếp tục lên tiếng. Còn muốn yên ổn thì cút.
Thanh âm của Lưu Vĩnh Thuỵ không lớn, nhưng cũng đủ để cho tất cả mọi người có mặt đều không rét mà run.
Những người này đều là những người lão luyện trên thương trường. Bọn họ biết Lưu Vĩnh Thuỵ nói được là làm được. Danh tiếng của anh không phải ngẫu nhiên mà có. Họ cũng không dại dột đi ôm rắc rối vào mình. Tốt nhất là chuyện nhà họ Lưu không nên xen vào. Cuối cùng không ai dám lên tiếng nữa, lần lượt lặng lẽ ra về.
Lưu Vĩnh Thụy lườm Nhà họ Tô.
Các người không nghe những gì tôi vừa nói sao?
Nhà họ Tô sợ tới mức rùng mình. Chỉ có Diệp Chi trong mắt lộ ra một tia không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Ông nội đối với Tô gia cực kỳ tốt. Gia đình em phải ở đây đợi ông nội tỉnh lại. Nếu có gì bất trắc đối với ông, Tô gia sẽ cảm thấy rất có lỗi với cô Ái Thi trên trời vì đã không bảo vệ được ông nội.
Lưu lão gia vẫn chưa có dấu hiểu tỉnh lại, ông bác sĩ gia đình có vẻ lúng túng không biết làm sao.
Tuệ Nhi càng ngày càng lo lắng. Chẳng lẽ tình tiết trong sách không thay đổi được sao?
- Vĩnh Thụy, mau dẫn em đi gặp ông nội. Em có thể cứu ông ấy.
Lưu Vĩnh Thụy gật đầu kéo Tuệ Nhi đi qua.
Diệp Chi vẫn cố ngăn cản.
- Tuệ Nhi, tôi quen biết cô đã lâu, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-sach/2878798/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.