Tuệ Nhi hoảng hốt, một người cao ngạo như Lưu Vĩnh Thụy, một nhân vật phản diện độc ác, máu lạnh vô tình như anh chẳng nhẽ lại vì muốn cứu cô mà hạ mình quỳ xuống cầu xin một tên cặn bã như Dương Đình Nguyên sao?
Tim Tuệ Nhi thắt lại. Cô chạy thật nhanh đến hét lên.
- Dừng lại... Lưu Vĩnh Thụy... Không được quỳ. Em ở đây.
Lưu Vĩnh Thụy mở to mắt nhìn về phía phát ra tiếng nói. Anh sững sốt nhìn chằm chằm Tuệ Nhi. Một lát sau mới từ từ thốt ra mấy chữ.
- Tuệ Nhi, là em à?!
Tuệ Nhi dừng lại cách đám người một đoạn, cô vừa thở vừa nói.
- Là em. Em không sao.
Đột nhiên cô tức giận nói lớn.
- Anh muốn quỳ sao? Vì em mà anh muốn quỳ trước hắn ta sao? Ai cho phép anh quỳ như thế hả? Em không cần anh làm thế đâu. Anh đứng thẳng lên cho em.
Khóe mắt cô bỗng nhiên thấy cay cay. Chưa từng có ai vì cô mà chịu đựng đến mức này... Cũng chưa từng có ai khiến cho cô có cảm giác vừa đau lòng vừa ấm áp như thế này cả. Lưu Vĩnh Thụy... Anh bị ngốc rồi sao? Anh làm nhân vật phản diện kiểu gì đấy hả?
Lưu Vĩnh Thụy sửng sốt một lát... Gương mặt sắc lạnh thấm đẫm máu tươi của anh bỗng nhiên nở một nụ cười. Sau đó ánh mắt anh lạnh dần, từ từ tràn ngập sát khí nhìn qua đám người xung quanh.
Dương Đình Nguyên đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, hắn nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-sach/2878743/chuong-75.html