Tuệ Nhi mỉm cười, gật đầu tỏ ý cảm ơn lại lão phu nhân. Trong lòng cô lúc này có một số suy nghĩ cần sắp xếp lại.
Sự hiện diện của bà lão tại đây đã thêm một biến số lớn không giống trong nguyên tác rồi. Vì theo như trong sách, hôm đó bà lão đã đột tử và qua đời, nhưng vì sự xuất hiện của cô, đã thay đổi vận mệnh của bà lão trong cuốn sách. Cô nghi ngờ rằng, có thể là vì sự xuất hiện của cô ở thế giới này, nên về sau, những tình tiết trong cuốn sách sẽ dần dần ít đi, hoặc là mất hẳn, thế giới này sẽ tự vận động không theo một quy củ nào nữa. Chuyện này cũng không thể trách cô. Chẳng qua từ đầu là cô chỉ muốn giữ cái mạng nhỏ của mình mà thôi, những sự xảy ra phía sau cũng đâu thể đổ lỗi do cô được, cô đâu thể thấy chết mà không cứu. Lâm Tuệ Nhi trong nguyên tác lý ra cũng là đã chết, nhưng bây giờ vẫn còn đứng đây đã là cải mệnh trời rồi... Thôi vậy, chuyện gì đến sẽ đến. Cô cứ sống không thẹn với lòng mình là được.
Dương Đình Nguyên bắt gặp cái gật đầu của Tuệ Nhi với bà lão thì dường như nhận ra được, giữa bọn họ là có sự quen biết. Hắn ta điên tiết đứng lên định lao tới chất vấn hai người họ cho ra ngô ra khoai, thì bị Diệp Chi ngồi bên cạnh kéo lại.
- Anh Nguyên, đừng hấp tấp, anh nên...
Cô là muốn hạ thấp sự hiện diện của bản thân ở đây hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-sach/2878698/chuong-97.html