- Anh có muốn ở cùng em không?
Đây là lần đầu tiên cô hỏi anh một cách trực tiếp và nghiêm túc như vậy. Trong căn phòng tĩnh lặng như tờ này, cô có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực của anh như trống dồn.
Anh như không khống chế được cảm xúc của mình. Mỗi khi không nhìn thấy cô, anh có cảm tưởng như mình sẽ mất đi cô bất cứ lúc nào, căn bản là mất đi khả năng phán đoán và suy nghĩ thấu đáo như thường ngày.
Tuệ Nhi không nghe được câu trả lời của anh, cô có hơi thất vọng, nhưng không quá nhiều. Cô nói, lời nói nghiêm túc hơn lúc nãy vài phần.
- Nếu anh thực sự muốn ở bên em thì hãy tin tưởng ở em. Em nhất định sẽ không làm gì tổn hại đến anh, tổn hại đến mối quan hệ của chúng ta. Nhưng anh hãy cho em một chút không gian riêng tư, để em làm những việc em cần phải làm. Ai cũng có những điều khó nói, những bí mật nho nhỏ trong lòng mình mà, đúng không anh? Khi đến thời điểm thích hợp, em sẽ kể cho anh nghe tất cả mọi chuyện.
Ánh sáng xuyên qua khung cửa chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuệ Nhi khiến gương mặt của cô bừng sáng, làm cho ánh mắt của anh nhìn cô cũng trở nên dịu dàng. Anh âu yếm vuốt ve khuôn mặt cô, rồi hôn nhẹ lên trán cô một cái thật lâu.
- Được rồi, anh tôn trọng bí mật của em.
***
Tuệ Nhi ngủ đến chiều, khi bụng cô réo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-sach/2878583/chuong-103.html