Tiếng đồn vang xa, tất cả những người đi lưu vong đều hồ hởi quay trở về nhà, vì mưu sinh nên bọn họ phải bắt buộc để rời đi.
Nay thành Nam Dạ đã có Vương, bọn họ đã có thể tìm được con đường sống rôi.
Các quan lại sau khi biết tin thì trầm ngâm không ai dám lên tiếng phản đối hay đồng tình, chỉ có điều cảm thấy khó hiểu và tò mò về vị Vương gia này thôi.
Thành Nam Dạ tuy ít hộ nhưng nếu cộng lại thì số ngân lượng cũng quá là lớn đi, chẳng lẽ vị Vương gia đó lại giàu như thế.
Các nữ nhi đến tuổi cập kê của mấy vị quan kia thì vô cùng mong đợi, mong đợi đến ngày dự yến tiệc để gặp mặt Vương gia.
Ai ai cũng biết Vương của thành Nam Dạ còn vô cùng trẻ, lại anh tuấn, nghe đâu Vương phi đang mang thai, trong phủ lại không có thê thiếp cho nên các nàng ta càng ôm hi vọng nhiều hơn.
Hi vọng mình có thể lọt vào mắt xanh của Vương, có thể một bước lên mây trở thành người cao quý, chỉ là thiếp cũng vượt ngoài mong đợi của bọn họ rồi.
Bước đầu miễn thuế đã xong, bước tiếp theo là phát ngân lượng cho người dân, An Lâm giao toàn bộ việc này cho Ngu Lão kiểm kê và lên danh sách cho đầy đủ, Y sợ rằng có người nhân cơ hội này mà kiếm thêm lợi ích, người thì có người lại không.
Hai ngày sau yến tiệc được tổ chức tại phủ của quan tri huyện, người này trước đây khi An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3652484/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.