Ngu Lão liền cúi đầu cung kính nói:
"Xin Vương gia yên tâm, lão nô sẽ dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ Vương phi cho đến ngày Vương gia trở về ".
An Lâm đối với Ngu Lão thì vô cùng tin tưởng, dặn dò xong Y quay sang nhìn nàng rồi nói :
"Ngày mai trời chưa sáng ta đã phải hành quân rồi, nàng cứ ngủ đi không cần tiễn ta, ta để lại một nửa ám lệnh lại cho nàng toàn quyền sử dụng.
Ám lệnh này gần giống như ám vệ của hoàng thất, có khác đôi chút khác nhau là ám lệnh của ta làm việc được cả trong tối và ngoài sáng chứ không như ám vệ của hoàng thất.
Đội ám lệnh này khi xưa phụ hoàng vì sợ sau khi người mất đi, hoàng hậu lúc bấy giờ sẽ gây khó dễ cho mẫu phi và ta nên mới chuẩn bị cho người, trước khi lâm chung người mới bàn giao lại cho ta nên ngay cả hoàng huynh cũng không biết sự hiện diện của ám lệnh này.
Ngoài điều này ra ám lệnh còn có một ý nghĩa to lớn khác đó là giống như chiếu thư của tiên hoàng để lại, có tác dụng một lần duy nhất nên nàng hãy nhớ kỹ để phòng trường hợp đặc biệt.
Băng Nguyệt ôm cánh tay chàng rồi nói :
"Thiếp biết rồi mà, không phải chàng nói ngày mai sẽ lên đường sớm hay sao, vậy thì nghỉ ngơi sớm đi để mai có một tinh thần tốt nhất để lên đường ".
An Lâm có cảm giác buồn phiền, tại sao Y chưa đi mà đã cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3629280/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.