Thái hậu thấy hoàng thượng bỏ đi thì vô cùng tức giận, vẻ mặt bà ta thật cau có, bà không hiểu tên An Lâm kia cho nhi tử của bà uống thuốc gì mà lại khư khư bảo vệ hắn ta như thế.
Mặc kệ nhi tử, cho dù không thu hồi thánh chỉ thì sao chứ, bà sẽ có cách làm cho hôn ước này không thành, chẳng phải còn có Tình Nhu hay sao.
Ba vị Vương phi trước đây một mình con bé đều giải quyết hết, bây giờ chỉ một thứ nữ nhỏ bé chỉ là đơn giản mà thôi, bà ta ánh mắt âm hiểm nhìn về phía hoàng thượng vừa đi.
Sự việc yên bình được vài ngày tưởng như yên ổn thì Dương Dương gia vì công vụ phải rời phủ phải rời kinh thành hai ngày.
Băng Nguyệt vẫn theo thói quen sáng sớm liền đến Như Ý đường đến trưa thì trở về.
Nàng vừa trở về thì đã thấy trong phủ có một nữ tử lạ mặt, nàng chưa từng gặp mặt nữ nhân này bao giờ nhưng nhìn vẻ mặt căng thẳng của Ngu Lão thì nàng cũng dè chừng hơn, bản năng sát thủ của nàng cảm thấy có nguy hiểm.
Tình Nhu vừa nhìn thấy nàng thì vẻ mặt hiện lên sự ghen ghét, nàng ta không ngờ nữ nhân này lại xuất sắc và xinh đẹp đến như vậy.
Nàng ta liền đi lên như kiểu ngắm nghía một đồ vật, nàng ta điểm nhiên nói :
"Ngươi là thứ nữ mà Hoa quốc đưa tới để làm kế thiếp cho Vương gia, xinh đẹp thì có xinh đẹp, lằng lơ thì có lằng lơ bảo sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3623997/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.