Sáng hôm sau Băng Nguyệt dậy sớm như thường ngày, nàng chuẩn bị đầy đủ tất cả những đồ có liên quan rồi cùng Liên Tâm và Liên Hoa lên đường.
Thời gian này nàng đã dựa vào Y thư và điều chế được rất nhiều thang thuốc hữu dụng dành để chữa những bệnh phổ thông.
Còn về thuốc hoàn tán thì nàng hiện đang nghiên cứu thêm, càng đọc nhiều Y thư nàng càng bị cuốn vào và có hứng thú hơn.
Đúng thật sự là Y học không bao giờ là đủ cả ,nàng cứ nghĩ với vốn liếng hiện đại cùng kết hợp với Y thư sẽ dễ dàng hơn, nhưng không thời gian đầu nàng phải mò mẫm mãi mới có thể chế ra được một số loại giải độc đơn giản .
Chính vì thế nên nàng mới cần thực tế, chỉ khi tiếp xúc với người bệnh, gặp nhiều thể loại thì nàng mới có thể đúc kết ra được.
Nàng vừa ra khỏi Trúc Viện thì đã thấy Dương Vương gia chờ sẵn ở đình trúc, nàng có chút giật mình, thật sự vị Vương gia này vô cùng có sức hút, nếu sống ở hiện đại chắc chắn sẽ là một minh tinh nổi tiếng.
Ở Y nàng không nhìn thấu, ở người này toát ra một khí chất mà ít ai có được, vừa lạnh lùng vừa nguy hiểm.
Băng Nguyệt tiến tới gần rồi nói :
"Vương gia người đến đây thật sớm ?".
Dương An Lâm ngẩng đầu lên có chút giật mình, nàng hôm nay ăn mặc vô cùng đơn giản, một thân bạch y , tóc dài thả buông ,trên đầu nàng chỉ cài một chiếc trâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3623984/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.