Lư tướng quân thấy sự việc trước mắt đã được dàn xếp liền hộ tống người vào trong phủ, còn việc chủ trì công đạo thì hắn không để ý tới.
Chỉ cần bàn giao xong xuôi thì việc còn lại để hoàng thượng cùng vương gia tự xử lý với nhau.
Lão quản gia liền đưa mọi người đến nơi ở của mình, Vương phủ vô cùng rộng rãi cho nên quản gia đã đưa mọi người sang Đông Viện cách xa với Tây Viện là nơi ở của Vương gia.
Trái với dáng vẻ thất vọng của Nghi Tuệ, Băng Nguyệt cảm thấy rất vui vẻ, nàng trước khi đến đây còn nghĩ cho mình kế hoạch bỏ trốn nhưng bây giờ sự việc thành ra như thế này thì nàng cứ án binh bất động đã.
Trước mắt phải xem xét mọi chuyện đã, ít nhất trong tay nàng có một số ngân lượng lúc đó mới có thể đi đâu thì đi được.
Dung Quế Hoa thật sự quá gian xảo, nói là chuẩn bị của hồi môn cho nàng, danh sách thì rõ là nhiều nhưng nàng lại không được sử dụng, tất cả đều được bàn giao cho nữ nhi của bà ta.
Nàng chỉ có duy nhất số ngân lượng mà nguyên chủ để lại thì đã mua roi và dao găm rồi, bây giờ nàng thật vô sản.
Trước mắt nàng phải nghĩ cách để kiếm ngân lượng đã, nếu như ở hiện đại thì chuyện này không làm khó được nàng, nhưng đây lại là cổ đại nàng không biết phải bắt đầu từ đâu.
Thôi trước mắt cứ ở Dương Vương phủ nghe ngóng tình hình, vừa có chỗ ở lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3623975/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.