Lam Băng Nguyệt mua được roi rất muốn thử xem công dụng như thế nào nhưng trong phủ lại có quá nhiều tai mắt và chật chội cho nên nàng không muốn để người khác biết sẽ sinh nghi.
Nàng quay sang hỏi Liên Tâm :
"Ngươi có biết chỗ nào vắng vẻ và yên tĩnh một chút không, ta muốn đến đó một lát ".
Liên Tâm ngẫm nghĩ một chút rồi nói :
"Có ngoài kinh thành một trăm dặm có một khu rừng khá là yên tĩnh và ít người lui tới, lần trước nô tỳ có đi chùa cùng phu nhân qua đó nên biết ".
Băng Nguyệt vui mừng nói :
"Vậy chúng ta tranh thủ đi nhanh về nhanh trước khi trời tối nếu không lần sau xuất phủ sẽ khó khăn hơn ".
Nàng quay sang bảo phu xe chạy về hướng mà Liên Tâm vừa chỉ, đến nơi Băng Nguyệt cảm thấy vô cùng thích thú, không khí ở đây trong lành khác hẳn kinh thành ồn ào náo nhiệt kia.
Nàng xuống ngựa rồi ra hiệu Liên Hoa cùng phu xe ở lại trông chừng chỉ một mình nàng cùng Liên Tâm đi vào bên trong thôi.
Liên Hoa hiểu liền ngoan ngoãn đứng bên ngoài, phu xe thấy vậy cũng biết điều ở lại cùng.
Băng Nguyệt nhanh chóng cùng Liên Tâm đi vài bên trong, bọn họ chỉ đi vào một đoạn rồi dừng lại.
Nàng quan sát thấy nơi này khá rộng rãi và yên tĩnh thì mới lấy chiếc roi từ trong hộp ra, vì mới nên nàng chưa kịp làm đai lưng nên chỉ để tạm trong hộp.
Băng Nguyệt từ từ cầm roi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong/3623971/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.