Buổi sáng anh thư kí đứng trước cửa phòng Hàn Kỳ gõ cửa.
" Cạch ".
Hàn Kỳ hé cửa nhỏ lách người bước ra, cô không muốn tên thư kí này thấy được Tú Anh đang nằm ở trên giường.
- Chủ tịch ngài chuẩn bị xong chưa chúng ta ra sân bay.
Anh thư kí nhắc nhở kế bên còn có cái vali nhỏ.
- Khụ anh về trước đi, tôi có việc sẽ về sau.
- Vâng, vậy tôi đi trước chào chủ tịch.
Hàn Kỳ tìm cớ hủy chuyến bay, đưa tay đuổi người. Anh thư kí thắc mắc nhưng không có quyền hỏi nhiều kéo vali đi.
- Này, kêu phục vụ đem cho tôi 2 phần phở bò.
- 2 phần ạ ?.
Anh thư kí quay đầu lại ngạc nhiên hỏi lại lần nữa sợ nghe nhầm.
- ngạc nhiên cái gì tôi là người tập võ ăn nhiều hơn người bình thường một chút bộ không được sao.
Hàn Kỳ biện minh.
- ách, tôi không có ý đó, để tôi đi kêu liền.
Anh thư kí bối rối quơ tay giải thích luốn cuốn kéo vali chạy đi nhanh vào thang máy, sợ trễ chút nữa sẽ bị trừ lương.
" Cạch".
Võ Tú Anh bận áo sơ mi trắng của Hàn Kỳ đi ra cửa phòng tìm cô. Thấy Hàn Kỳ đứng đó nàng bước lại gần ôm cô từ phía sau. Cũng may thư kí đi rồi nếu không sẽ xịt máu mũi tại chỗ.
- Sao chị không ngủ thêm chút nữa ?.
Hàn Kỳ xoay người lại mỉm cười sờ tóc nàng.
- Thiếu em ngủ không được.
Võ Tú Anh nũng nịu siết chặt tay dụi đầu vào ngực cô chất giọng nhựa nhựa chưa tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong-truy-the-ki/774199/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.