Chương trước
Chương sau
Lý Đức Bình đứng ở ngoài phòng làm việc của Trần Ngọc Gia Hân định bước vào nhưng bị cản lại bởi hai tên vệ sĩ đứng canh cửa.
-" làm cái gì vậy biết tôi là ai không ".
Lý Đức Bình ánh mắt cảnh cáo hai tên không biết điều này. Hai vệ sĩ tất nhiên là biết hắn rồi chính cô chủ Hàn Kỳ đã đưa cho họ xem hình. Căn dặn họ rất kỹ không để Lý Đức Bình có cơ hội tiếp xúc với Gia Hân.
-" tất nhiên là biết nhưng ông không được vào mời về cho".
Lý Đức Bình hậm hực muốn bóc khói với hai tên này, nhiều lần muốn xông vào nhưng đều bị cản lại. Quần áo vì xô xát mà sộc sệt.
-" anh có chuyện cần nói với em Gia Hân".
Lý Đức Bình la lớn để người phía trong phòng nghe thấy, mong là nàng sẽ cho vô. Trần Ngọc Gia Hân tất nhiên là biết hắn ở ngoài cửa làm ồn nãy giờ rồi, nàng biết hắn là vì chuyện thay đổi toàn bộ nhân sự của công ty mà tìm nàng chất vấn đây mà.
Cầm điện thoại gọi cho tên vệ sĩ ở ngoài.
-" đuổi hắn ta về đi, không được thì lôi ra ".
Thật là mệt mỏi, nàng thật sự rất ghét cái bản mặt của Lý Đức Bình , không bao giờ muốn nhìn huống chi là nói chuyện.
Để cho bọn vệ sĩ giải quyết đi, nàng còn rất nhiều công việc không có thời gian quan tâm hắn đâu.
-" lần cuối cùng mời ông về cho cô chủ không muốn gặp, nếu không chúng tôi sẽ dùng biện pháp mạnh ".
Tên vệ sĩ cao to cúp máy, tiến lên phía trước đẩy Lý Đức Bình ra ngữ điệu đuổi khách rất rõ ràng.Lý Đức Bình buông một câu chửi thề trong miệng xoay người rời khỏi. Không ngờ đến một ngày lại bị chỉnh đến thê thảm như vầy, hắn sẽ không bỏ qua đâu, nhất định sẽ giành lại mọi thứ vốn dĩ thuộc về hắn.

_______
Phòng tổng thống :
Bên trong căn phòng uy nga lộng lẫy sang trọng và trang nghiêm. Bốn người hai nữ hai nam ngồi trên bàn thưởng trà ăn bánh ngọt. Nam tổng thống và Nữ phó tổng thống, Thị trưởng Nhã và nam lãnh đạo cơ quan mật vụ .
-" có người đăng nhiệm vụ ám sát tổng thống trên dark web".
Lãnh đạo cơ quan mật vụ trầm ngâm lên tiếng, thông báo tin tức nhìn mọi người.
-" thế có ai nhận chưa".
Phó tổng thống hỏi ngữ điệu rất là bình tĩnh. Chuyện này như cơm bữa có gì bất ngờ đâu, viên chức cao thì càng có nhiều kẻ chống phá trong tối muốn lấy mạng.
-" có người nhận rồi, là Rip Z ".
Thị trưởng Nhã cắn miếng bánh sắp nghẹn đến nơi, nhấp một ngụm trà nuốt xuống. Lãnh đạo cơ quan mật vụ gật đầu chắc chắn thông tin là thật. Chuyện không có gì đáng nói nếu là mấy kẻ tầm thường, nhưng lần này cái giá rất là hậu hĩnh 20 triệu đô la. Tin được đăng chỉ sau 1 giờ đã có người chấp nhận nhiệm vụ.
Là Rip Z đó ,sát thủ nổi tiếng top thế giới, đã ám sát nhiều người máu mặt cả hắc bạch lưỡng đạo, một năm trước nẻ một viên vào đầu Tổng Thống nước W. Nổi danh như cồn ai nghe biệt danh cũng rén, rất tinh ranh hành động bí ẩn không chút manh mối đều tra, cũng không ai biết là nam hay nữ.
Đến cả Lãnh đạo cơ quan mật vụ cũng nặng nề tâm trạng, khó mà bảo toàn cho lần khánh thành sân bay lớn nhất khu vực sắp tới. Bữa đó tổng thống sẽ có mặt dự lễ, cơ hội tốt để Rip Z ra tay.
-" có ai có ý kiến tốt không".
Tổng thống trầm ngâm hỏi, ông cũng rất đau đầu với vụ này. Phó tổng thống lắc đầu chỉ còn cách tăng cường an ninh tối đa thôi mà chẳng mấy khả quan.
Nhớ đến vụ năm rồi của tổng thống nước W cũng có người đăng tin giống vầy, cũng biết trước mà chuẩn bị kĩ càng nghiêm ngặt mật vụ bảo vệ, mà vẫn chết đấy thôi.

-" có một người chắc có thể cứu ông lần này đấy ".
Thị trưởng Nhã bỗng nhiên nhớ đến cô gái hôm bữa đột nhập vào nhà mình. Không hiểu sau lại tin tưởng cô rất có khả năng cứu nguy tình huống này.
-" là ai ? ".
Tổng thống ánh mắt sáng lên tia hy vọng, Thị trưởng Nhã đã nói có khả năng thì người đó rất có bản lãnh ông rất tin tưởng thị trưởng Nhã. Hai người còn lại cũng quay sang nhìn thị trưởng Nhã chờ nói tiếp.
-" là một người vừa mới quen, rất có bản lãnh để tôi liên hệ thử xem sao".
-" mới quen ? Bà giỡn à ? ".
Lãnh đạo cơ quan mật vụ nghi ngờ nhướng mày hỏi. Phó tổng thống cũng gật đầu đồng ý quan điểm.
-" mấy người không tin tôi ".
Thị trưởng Nhã cao giọng hỏi, gương mặt có chút tức giận mấy người này. Sở dĩ họ thoải mái trao đổi thông tin với nhau là bởi vì bốn người ngoài đời cũng rất thân với nhau nên mới thoải mái thể hiện biểu cảm trên gương mặt.
-" không phải không tin bà mà nó có hơi khó tin ".
Tổng thống lên tiếng giải vây cho hai người kia. Hai người toát mồ hôi cũng gật đầu lia lịa gì chứ thị trưởng Nhã mà giận một cái là nghĩ chơi mấy tháng lận đó giận dai như đĩa.
-" để tới lúc đó tôi sẽ cho mấy người mở mang tầm mắt , chờ đi ".
Thị trưởng Nhã mạnh miệng chắc ăn trăm phần trăm nhưng trong lòng không chắc là mấy. Ba người còn lại bám víu vào tia sáng mà thị trưởng Nhã ban phát, tới đâu hay tới đó vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.