Hắn bước tới trước mặt nàng, đưa tay lên định xoa đầu nàng thì bị nàng né ránh. Nàng lạnh giọng:“ Ta không phải con nít. Với lại, thỉnh tự trọng!”
Bàn tay của hắn dừng lại giữa không trung liền lập tức rụt về. Hắn nói:“ Sao nàng lại né tránh ta?” Từ ngày thành thân đến trước khi chuyện đó xảy ra, cho dù nàng không thích nhưng cũng không ghét hắn. Hắn muốn ôm nàng liền ôm, chỉ là nàng chửi hắn vài câu là thôi. Còn bây giờ, hắn muốn chạm vào là nàng liền né tránh.
Bây giờ, cả hiện trường sốc tập hai. Chủ... chủ nhân đang xưng ta?! Sao trên đời lại có chuyện nghịch thiên như vậy a~~?!
Nàng quay đầu đi, nhàn nhạt đáp:“ Đơn giản vì bổn lâu chủ chán ghét ngươi!” Sau câu nói của nàng, hiện trường lại có thêm một cú sốc nữa. Thiên hạ rộng lớn không thiếu chuyện lạ, trên đời này cũng có nữ nhân ghét chủ nhân của họ!
Hắn kiên nhẫn:“ Vì sao lại chán ghét ta?” Nàng kiệm lời:“ Ngươi thất tín!” Bây giờ, hắn nhớ ra giao dịch của hai người sau khi thành hôn là cho nàng thời gian ba năm.
Hắn hít một hơi thật sâu, nhẹ giọng:“ Ta... ta xin lỗi.” Hiện trường đóng băng. ' Xin lão thiên mang ta đi đi! Đừng để ta chịu tra tấn kinh khủng như vại!!”- Tiếng lòng của các thuộc hạ Hấp Huyết lâu.
Khuôn mặt nàng lạnh như tiền:“ Còn phải xem biểu hiện của ngươi. Đưa ta ra khỏi đây!” Hắn biết như vậy là nàng đã sắp tha thứ cho hắn nên không nói, tự mình đưa nàng ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-vuong-phi/2785896/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.