Lưu Hoa Nguyệt cười lạnh:“ Bây giờ vương gia ngài có thể buông ta ra rồi!” Phong Thần rúc đầu vào mái tóc nàng:“ Gọi ta bằng tên, Ta tên Phong Thần. Nếu không gọi tên ta thì ta sẽ không buông!”
Nàng nghiến răng nghiến lợi nói:“ Phong Thần! Đó gọi tên ngươi rồi thả ta ra.” Hắn nghe thấy thế chỉ thở dài, bất đắc dĩ buông nàng ra.
_______ thời gian _______
Một tháng trôi qua, nàng chỉ lo chế thuốc nên cả phòng ngủ của nàng chất đầy những chiếc lọ đầy màu sắc cùng với mùi thảo dược nồng nặc.
Buổi tối hôm nay làm nàng cực kì khó chịu vì bị mấy nha hoàn trong phủ đè ra đánh cả tấn phấn lên mặt, khoác lên người nàng cả tạ vải chưa kể mấy chục kí vàng trên người.
Lưu Hoa Nguyệt tự cảm thấy nữ nhân cổ đại thật khỏe, đeo cả mấy chục tấn đồ trên người mà còn ra dáng yểu điệu thục nữ. Nàng nhìn vào chiếc gương mà khóe mắt co giật; môi đỏ như máu, mặt trắng như ma da. Cảm thấy da gà của mình rụng đầy ở dưới đất.
Lưu Hoa Nguyệt trực tiếp đuổi hết mấy nha hoàn kia; gở tất cả trâm cài tóc chỉ để lại ba cây trâm bạch ngọc, thay bộ váy màu đen có viền trắng dài chấm gót, tẩy hết son phấn trên mặt.
_____ địa điểm _____
Sân Rồng...
Một chất giọng eo éo đặc trưng vang lên:“ Chiến vương gia, Chiến vương phi tới...” Nghe xong, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa.
Ai cũng nghe nói rằng vị Chiến vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-vuong-phi/2785849/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.