Edit: Ring.
Tin nhắn được gửi đến lúc ba giờ sáng, khi đó Ôn Tiễu còn đang hẹn hò với Chu Công.
Đợi đến khi cô đọc được thì đã là bảy tám giờ sáng rồi.
“Gần đây công việc rất bận, mỗi ngày một hai giờ sáng mới về đến nhà, sáu bảy giờ lại đi nữa rồi. Còn mấy hạng mục đang bàn bạc, một công trình đang thi công, ít nhất cũng phải nửa năm. Gần đây anh không lên game được, thật xin lỗi.”
Ôn Tiễu cầm điện thoại ngẫm nghĩ một hồi rồi nhắn lại: “Em cũng lu bu nhiều việc. Mấy tháng nay lo chuyện thực tập và luận văn nên cũng không có thời gian chơi game. Cứ để nó vậy đi.”
……
Mãi đến giờ ăn trưa, Chinh Chiến Công Tước mới hồi âm: “Ừ, cứ để xem một thời gian. A Tiễu, nếu tiếp theo có hạng mục nữa thì anh không biết đến khi nào mới rảnh được.”
Ôn Tiễu yên lặng thở dài một hơi. Sao cô lại không biết chứ. Lúc trước Chinh Chiến Công Tước nói mình nghỉ chơi một năm, vậy có nghĩa một khi anh bận, nhanh thì mấy tháng, lâu thì một năm. Cũng không thể nào bận đến mức một tháng không có nổi một giờ online, nhưng mà một tháng lên game một lần thì còn ý nghĩa gì nữa?
Mọi người đều trưởng thành hết rồi, game chỉ là giải trí thôi, không phải nhu cầu tất yếu như ăn ngủ, đương nhiên là phải xếp sau chuyện ngoài đời thật rồi.
Có đôi khi cô nghĩ nếu thật sự không có thời gian vậy thì cứ nghỉ thôi, bán acc cũng được một số tiền không ít, dùng để đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-vu-em/1212098/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.