Edit: Ring.
Cả đám vừa ngửi thấy mùi thị phi, YY lập tức náo động.
“Chuyện hồi nào vậy!”
“Ù, cá cược gì đó a? Vậy mà lại giấu lâunhư vậy?”
“Không phải nói còn chưa định tiền cược sao? Bằng không thì cược thân đi!”
“Tui thấy nhiều tim hường bay phấp phới quá!”
“Nói nhanh lên đi nha! Loại chuyện thế này phải biết tự động chia sẻ cho dân chúng chớ!”
……
Mùa Đông Không Lạnh cảm thấy mặt mình đang bốc cháy.
Đương nhiên, người đang có tâm tình quỷ dị ngoài Mùa Đông Không Lạnh ra thì còn một kẻ nữa – chính là Giả Trang Bất Khả Tư Nghị.
Có trời mới biết hắn nghẹn lâu như vậy là chuyện bi thảm đến độ nào!
“Khụ khụ, kích động cái gì?” Chỉ Gian Lưu Sa ho nhẹ một tiếng.
“Chuyện này không thể trách tôi, là ổng chơi xấu!” Mùa Đông Không Lạnh vừa nghĩ đến chuyện Thủy Linh Tinh Quái hôm đó liền tức giận bất bình: “Tôi đã nói cho mấy người đường tắt ngắn nhất rồi, kết quả lại bị Im Lặng Như Tờ chiếm tiên cơ. Nói đi nói lại vẫn là tại A Tiễu.”
“Đâu thể trách tôi a!” Ôn Tiễu buồn bực: “Chuyện của hai người cũng lôi tôi vào. Tuy tôi thường hay bị dính đạn nhưng cũng có tính tình được không?!?”
“Hình như mình đã vô tình làm một chuyện vô cùng đúng đắn.” Im Lặng Như Tờ nói.
Tám thì tám, nhưng có được nguyên thần Cửu Anh, tiến độ phá kiến trúc của mọi người quả thực giống như được thần trợ giúp.
Chỉ mấy phút sau, cả đội đã vượt mặt Vùng Đất Của Thần.
Trái ngược với bầu không khí kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-vu-em/1212081/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.