Một tên đàn em tiến gần tới chỗ Lã Tần Đường đang ngồi hút thuốc, hỏi:
“Đại ca, Vương Hải đã biết sự thật, liệu kế hoạch có nên tiếp tục hay không?”
Lã Tần Đường thở khói thuốc từ miệng, đáp:
“Kế hoạch vẫn phải tiếp tục dù nó đã biết hay không? Chỉ còn 1 tiếng nữa thôi, gọi tất cả anh em chuẩn bị đi… và lôi cả thằng kia đi cùng.”
“Dạ vâng thưa đại ca.” – Tên đàn em cúi đầu rồi từ từ lui dần.
……
Tại buồng giam 315…
“Dù anh có nói thế nào, nhưng nhất quyết em sẽ không ngồi im không làm gì cả, em không muốn ai phải hy sinh cho mình cả.” – Đông Quân thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.
Vương Hải nhíu mày đáp lại:
“Đừng có cãi lời anh, anh bảo ở đây thì cứ ở đây.”
“Anh Hải, anh bị sao vậy hả? Em không thể để anh chết ở ngoài đó cả, em đã nói dù có chết thì em cũng chết chung với anh, dù chúng ta thắng hay thua em cũng đều muốn theo anh hết, em không muốn bị bỏ lại phía sau.”
Vương Hải bám víu hai tay lên vai Đông Quân, mắt trừng lên nhìn cậu nói:
“Anh không bỏ ai hết, em hiểu chưa? Dù anh có bảo em ở yên tại đây một mình không có nghĩa là anh bỏ rơi em, em chỉ cần nghe lời anh, sau khi trận đấu kết thúc phải lập tức rời khỏi đây ngay. Đừng lo cho anh cũng đừng lo cho bất cứ ai trong đội mình, hãy lo cho bản thân và tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-trung-sinh/3496020/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.