“Này nhóc, ê này…”
Vương Hải lay lay người Đông Quân, còn búng tay vài cái trước mặt cậu.
Bần thần một lúc, cậu ta mới chột mình nhìn người trước mặt, mắt chớp chớp liên tục vội gặng hỏi:
“Có chuyện gì vậy anh?”
Vương Hải đáp trả bằng cách gõ vào đầu thằng em một cái.
“Chuyện cái đầu mày, ngơ người ra làm gì vậy hả? Gọi mấy lần mà không thưa gửi gì, muốn ăn đòn hả?”
“Em xin lỗi… tại em suy nghĩ vẩn vơ mà thôi.”
Đông Quân cười gượng xoa đầu, Vương Hải từ trên xuống nhìn chỉ biết thở dài. Cậu ta nói vài lời với Đông Quân rồi bỏ đi.
Bước qua một vách tường, Vương Hải rút trong túi quần một bao thuốc lá, lấy điếu châm thuốc rồi liếc mắt nhìn bên cạnh.
“Còn định đứng đấy đến bao giờ?”
Từ trong góc tối, Lã Tần Đường xuất hiện, vẻ ngoài cao ráo không thua kém gì Vương Hải, hắn đứng tựa vào tường khoanh tay nhìn cậu rồi nhếch miệng cười.
“Sao tao không được đứng đây?”
“Thích soi mói người khác thì ra chỗ khác, ở đây không phải chỗ dành cho mày.” - Vương Hải gằn giọng.
“Mày với thằng nhóc đó, không ngờ lại thân thiết đến vậy. Tao nhớ không nhầm thằng đó còn đâm mày một nhát và mày còn thụi nó thừa sống thiếu chết.”
“Không phải việc của mày. Tao nói lại lần cuối: thích soi mói thì cút ra chỗ khác.” - Lần này Vương Hải không còn thờ ơ với hắn mà tặng ngay một cặp mắt đen sâu hoắm.
Lã Tần Đường ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-trung-sinh/3359883/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.