Tư Nam như không tin vào những gì mình thấy. Trên những ngón tay của Tư Nam bé một vùng máu đã khô in sâu vào từng kẽ móng.
Không thể nào! Chắc chắn điều này không thể xảy ra!
Tư Nam cố tự trấn an mình, tự nhủ điều phía trước mắt không phải là thật. Nhưng dù có tự phủ nhận thì cái thứ trước mắt đang hiện ra làm sao mà có thể không phải được. Tư Nam bé thực sự đã giết mấy tên này.
Sau một lúc tự suy luận ra, Tư Nam anh lại cho ra 2 luồng giả thiết trái ngược.
Nếu Tư Nam bé là kẻ ra tay thì rõ ràng cơ thể mà anh đang "sở hữu" đây chính là nguyên nhân.
Còn nếu hung thủ không phải Tư Nam bé thì rõ ràng kẻ giết đám bắt cóc kia có thể chính là kẻ đã gọi điện báo cảnh sát.
Giả thiết thứ hai cũng hợp lí, vì chính xác là nơi giam giữ hai mẹ con họ là một nơi đã khuất rất sâu nên khó có thể định vị ra, cảnh sát ít nhất cũng phải mất 2 tiếng mới có thể tìm thấy.
Đằng này vụ bắt cóc mới chỉ xảy ra tầm nửa tiếng mà cảnh sát đã có thể xác định được vị trí.
Nhưng suy luận cũng chỉ là suy luận, không có bằng chứng nào xác thực hơn nên giả thiết này của Tư Nam cũng đi vào ngõ cụt.
Vậy còn giả thiết đầu tiên, Tư Nam vừa nghĩ vừa nhìn vào bàn tay của cơ thể này.
Bỗng bên ngoài tiếng gõ cửa vang lên "Cốc, cốc"
"Ai đấy?" -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-trung-sinh/2883481/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.